“Lấy cho em thêm chén cơm.”
Tạ Vấn Thiên lười biếng mà đem chén đưa qua, đặt ở trước mặt Ngụy Cửu, cậu lạnh lùng mà nhìn đối phương, thật giống như đang nhìn một thứ gì đó.
Ngụy Cửu luôn luôn đều được người khác hầu hạ thiếu chút nữa bị cơm làm cho nghẹn chết, mà lúc này Tiểu Ngụy cũng cầm chén cơm đã ăn sạch, đôi mắt mong chờ nhìn hắn.
“Ba, con cũng muốn.”
“Tự mình lấy đi!” Ngụy Cửu gầm lên một tiếng, lại giơ tay lấy chén Tạ Vấn Thiên đưa qua.
“Vì cái gì ba thêm dùm thúc thúc không thêm dùm con?” Tiểu Ngụy phản đối mà giơ đũa lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn thành một cái xíu mại.
Ngụy Cửu tức giận mà nhìn đại lão gia Tạ Vấn Thiên thong dong tự tại liếc mắt một cái, khóe miệng méo xẹo, hướng Tiểu Ngụy nói.
” Con cùng vợ sao giống nhau? Khó có thể nào cha còn muốn hầu hạ con?!”
“Hứ! Chỉ biết lấy lòng thúc thúc, ba rất vô liêm sỉ!”
Tiểu Ngụy làm cái mặt quỷ, tự mình lấy bát chạy tới bên nồi cơm điện.
“Đúng vậy, người có chút rất vô liêm sỉ. Anh nói có phải hay không, nam nô?”
Tạ Vấn Thiên gắp lên một miếng rau nhét vào miệng, cười tủm tỉm mà nhìn Ngụy Cửu vẻ mặt xấu hổ cùng không hài lòng.
Khuôn mặt kia rất có vài phần khí phách đàn ông, thời điểm tức giận, nhìn rất đẹp.
Hầu hạ một lớn một nhỏ này ăn cơm tối, chuyện cuối cùng rửa chén vẫn là rơi vào trên người Ngụy Cửu, thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-duc-nghe-nghiep-cua-dieu-giao-su/3149493/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.