Thời điểm ăn cơm trưa, ba người ở gần văn phòng của Tạ Vấn Thiên tìm quán KFC ngồi xuống.
Ngụy Cửu không thích đến chỗ người trẻ tuổi hay tới, nhưng nếu là chỗ Tạ Vấn Thiên chọn, hắn cũng chỉ có thể tới cùng.
Trịnh Khốc toàn thân ăn mặc hấp dẫn không ít ánh mắt, cũng may Ngụy Cửu ở bên cạnh giống như một tên côn đồ của xã hội đen, đem ánh mắt thăm dò của người khác bị dọa mà không dám nhìn.
“Yo, xưng hô vị đại ca này sao đây.” Trịnh Khốc uống coca, đã khẩn cấp mà cùng Ngụy Cửu bắt chuyện.
Tạ Vấn Thiên nhức đầu mà gặm chân gà, nhìn thoáng qua Ngụy Cửu còn không biết mình đã bước vào một cái bẩy đáng sợ, yên lặng mà lắc lắc đầu.
“Tôi họ Ngụy, người ta đều gọi tôi Ngụy Cửu, cậu cũng có thể gọi như thế.”
Ngụy Cửu khách khí mà gật đầu, trong lòng đang vì việc “Giúp tiểu Tạ ” chụp chân dung mà tràn ngập kích động.
“Chính là Cửu ca, em gọi là Trịnh Khốc. Nga ha hả, hiếm thấy tiểu Tạ có người bạn coi trọng nghĩa khí như anh, dễ dàng đáp ứng giúp tụi em chụp chân dung, thật sự là làm cho người ta khâm phục a.”
Không phải chỉ chụp một tấm hình thôi sao? Chắc cũng chính là quay tạo hình trang điểm.
Đối với việc tạo hình trang điểm này, Ngụy Cửu rất tự tin, hơn nữa chuyện một công đôi việc như vậy, hắn đúng là cầu còn không được, hắn chính là cái loại hận không để mị lực của mình có thể công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-duc-nghe-nghiep-cua-dieu-giao-su/3149477/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.