🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Người ta nói, chuyện gì tới rồi cũng sẽ tới..



Cuối mùa Đông năm ấy, Sim bị trả về nhà mẹ đẻ vì tội không sinh được con. Cả làng Đông Anh được một phen nhao nhao.



* * *



Sáng hôm ấy, là một buổi sáng cuối đông lạnh lẽo, mưa phùn dăng dăng khắp ngõ. Sau bữa ăn sáng, Sim được ông bà Đồ gọi vào trong từ đường. Bà Đồ từ tốn bảo:



"Thế là đã tròn ba năm con về làm dâu nhà chúng ta rồi. Nhưng tiếc là nhà ta không đủ phúc khí để con hoài thai, sinh con cho dòng họ Trần. Thôi thì ta tính thế này, dù sao con cũng là con gái cụ Hai Thông bên làng Đông Anh. Là tiểu thư trâm anh thế phiệt. Chúng ta không nở ép buộc con, chi bằng ngày mai con theo ta đi sang làng Thế, hỏi cưới cô út Thơm cho cậu Hạnh. Con bé ấy cũng xinh, là dáng người mắn đẻ, lại hiểu chuyện nết na ngoan hiền. Con thấy thế nào?"



Sim lặng người đi một lúc. Có lẽ nàng đang nuốt lấy từng câu, từng chữ của bà Đồ, nghiền ngẫm thật cẩn thận. Một cảm giác loi lói khó tả dâng lên trong lòng nàng. Nàng không buồn mà cũng chẳng vui. Chỉ gai gai một chút nơi đầu quả tim như thể vừa bị ai đó lấy mũi kim thêu châm nhẹ vào. Gương mặt nàng vẫn điềm nhiên bình thản như chẳng có một chút cảm xúc gì với việc bà Đồ đang đề cập đến. Sau đó, nàng quỳ xuống đất, từ tốn thưa lại rằng:



"Con thưa Thầy, thưa mẹ! Con biết phận con hẩm hiu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dong/3347951/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đào Đông
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.