Bà Sim chết, cái tin ấy truyền đi khắp làng Đông Xá trong một buổi sáng mùa xuân ảm đạm, mưa phùn giăng ra khắp ngõ và những hạt mưa vô tình làm nát mấy nụ hoa đào đang chớm nở trên cành.
Người trong làng ai nghe tin dữ của bà cũng đều tỏ ra bất ngờ và đau xót. Bởi người ta không nghĩ rằng một người đàn bà còn trẻ, còn khỏe và còn đẹp như bà lại ra đi nhanh thế. Mới hôm qua thôi, ngay buổi chiều dưới cái nắng mơ hồ như có như không của tiết trời xuân, người trong làng vẫn còn thấy bà ngồi trên bậc hàng ba trước hiên nhà, bà ngồi đấy cùng với con mèo con của bà. Trên gương mặt đẹp của người thiếu phụ ẩn nhẫn nét buồn, một nét buồn như trầm tích, như sương đêm, như khói chiều, mây bay. Tuy diệu vợi mà nhẹ nhàng, đằm thắm mà lại sâu kín chẳng thấy đáy. Tầm mắt bà luôn hướng về trường Đông Xá, nơi cụ đồ Hạnh, chồng bà đã ăn, ngủ và dạy học ở đó nhiều năm.
Thế mà sáng ngày ra thì được tin rằng bà đã chết. Nghe đâu bà chết trong gian bếp nhà bà, cạnh cái bếp lò nơi mà mỗi ngày bà nấu cơm, nấu cháo đem qua trường học cho chồng. Bà chết trong tư thế nửa nằm nửa ngồi, đầu tựa vào vách lò than nguội lạnh, mái tóc dài đen nhánh buông xõa còn quấn loạn trên nền, gương mặt nghiêng rũ gục, màu da xám lại cùng đôi mắt nhắm nghiền như say ngủ, an ổn như thể bà chẳng còn vướng bận chi hết, coi như đã thoát một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dong/3333841/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.