Tuy nói nửa tháng sau mới khai máy nhưng Bạch Trạch chẳng được rảnh rỗi ngày nào, Thiệu Mặc Sâm giống như oán hận tới nỗi muốn nhốt cậu trong nhà.
"Cậu muốn đích thân thiết kế phòng làm việc?" Mạc Húc ghét bỏ hỏi.
Thiệu Mặc Sâm gật đầu. "Tự thiết kế mới hợp ý mình."
Mạch Húc không nhịn được lắc đầu. "Rảnh rỗi như vậy sao? Đi quay mấy chương trình thực tế đi."
"Chương trình thực tế?" Thiệu Mặc Sâm nhíu mày, có hơi ghét bỏ. "Tôi cũng chẳng phải tiểu thịt tươi."
"Bây giờ chương trình thực tế đang hot, cậu lại muốn lập phòng làm việc riêng thì phải tuyên truyền." Mạc Húc khuyên. "Ngoại trừ phim truyền hình, chương trình thực tế là thứ hút fan nhất."
Nếu còn như lúc trước, Mạc Húc có thể dùng quyền của mình ép Thiệu Mặc Sâm một chút, nhưng bây giờ Thiệu Mặc Sâm ngoại trừ là nghệ sĩ hắn dẫn dắt lại còn là ông chủ của hắn, Mạc Húc thông minh chứ đâu có ngu.
"Cậu muốn đào tạo nghệ sĩ, có thể chọn mấy người trong chương trình thực tế cũng được."
Thiệu Mặc Sâm từ chối cho ý kiến. "Anh gửi mail cho tôi đi, tôi sẽ xem."
"Được, tôi có 3 ngăn hồ sơ của chương trình thực tế, cậu có thể thoái mái chọn."
Điện thoại di động của Thiệu Mặc Sâm vang lên tiếng "Meo meo". Đây là tiếng chuông đặc biệt, trong một lần Bạch Trạch say rượu, Thiệu Mặc Sâm đã dỗ cậu kêu.
Mạc Húc nổi da gà.
- Em xong việc rồi, đi ăn cơm không?
Thiệu Mặc Sâm đứng dậy. "Tôi đi trước, cậu dọn dẹp mấy chuyện kia đi."
Mạc Húc phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dien-cau-no-toi-mot-giai-cp-xuat-sac-nhat/202332/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.