Love me little, love me long:
Càng thắm thì càng chóng phai, thoang thoảng hoa nhài càng đượm thơm lâu.
"Hôm nay chụp ảnh sao?" Bạch Trạch chỉ cho rằng chụp ảnh tuyên truyền thôi, không nghĩ tới lại còn có một CP nữa cũng tới đây.
"Tôi cảm thấy không sao cả, càng gặp nhiều thì càng quen." Đạo diễn vỗ vai cậu, cười híp mắt nói.
Bạch Trạch thấy cũng không sao cả, có lẽ là nhân dịp trên mạng đang hot nên đạo diễn muốn rèn sắt khi còn nóng thôi.
Tới khi Bạch Trạch đổi quần áo xong, nhiếp ảnh gia bắt đầu điều chỉnh tư thế cho cậu, cậu bắt đầu cảm động vì hôm qua Thiệu Mặc Sâm còn nhẹ tay với mình.
"Đừng lo lắng." Thiệu Mặc Sâm nhẹ giọng nói với cậu, Bạch Trạch gật đầu.
Sau khi chụp xong mấy bức ảnh, ánh mắt nhiếp ảnh gia giống như phát hiện ra một sinh vật quý, hai mắt sáng lên yêu cầu Bạch Trạch nắm tay đặt trên lưng Thiệu Mặc Sâm, Thiệu Mặc Sâm nhíu mày một cái, giơ tay lên bảo dừng việc chụp ảnh, nói chuyện với vị nhiếp ảnh gia kia.
"Thiệu, tôi không hiểu, hai người đẹp như vậy mà." Người nhiếp ảnh gia tóc vàng khoa chân múa tay, giọng nói vui sướng vang khắp Studio.
Dương Húc Húc ở bên trong tò mò ngó đầu ra nhìn đã bị Khuất Lan Thương kéo về.
Thiệu Mặc Sâm nhìn ánh mắt tò mò của nhân viên công tác, nhún vai dùng tiếng Pháp nói chuyện với nhiếp ảnh gia.
Nhiếp ảnh gia là người Pháp, mừng rỡ đổi ngôn ngữ. "Thiệu, tôi không nghĩ tới chuyện cậu lại biết tiếng Pháp, nhưng tôi cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dien-cau-no-toi-mot-giai-cp-xuat-sac-nhat/1312213/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.