Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Yêu Tà
Beta: Mèo Mướp Thích Ngủ
Sau khi Trình Dập nhìn thấy tin nhắn, bình tĩnh cho đến khi kết thúc cuộc họp định kỳ của công ty, sau đó bảo Lý Dao cùng Dương Hi ở lại. Lúc rời đi thư ký còn cực kỳ chu đáo thuận tay đóng lại cửa phòng họp.
Nghe được tiếng đóng cửa, Trình Dập nói: "Kẻ chủ mưu phía sau chuyện bôi đen Giản Ninh đã tra được, quả thật là cùng một người lúc trước khi quay bộ phim 'Chuyện cũ dân quốc', muốn bôi đen cô ấy." Lý Dao cùng Dương Hi nhìn về phía anh, anh tiếp tục nói: "Là Chu Nhụy."
Vẻ mặt Dương Hi nghi hoặc: "Khi quay ‘Chuyện cũ dân quốc’, cô ta muốn bôi đen Giản Ninh tôi có thể hiểu, thế nhưng... Hiện tại vì sao cô ta lại làm vậy? Đồng thời thuê nhiều thủy quân cùng đại V như vậy phải tốn biết bao nhiêu tiền chứ? Cho dù là Giản Ninh có khả năng có thể uy hiếp được vị trí của cô ta trong làng giải trí, cũng không đến mức phải xuống tay sớm như vậy, huống hồ có thể uy hiếp đến vị trí của cô ta đâu phải chỉ có một mình Giản Ninh, cô ta bôi đen hết được sao?"
Lý Dao không có phản ứng lớn giống như Dương Hi, anh nghĩ tới một sự kiện khác, "Lão Trình, cậu còn nhớ rõ trước đó cậu có nói qua, cậu sẽ nhận quay bộ phim quân sự kia với điều kiện Giản Ninh là nữ chính không?"
Trình Dập gật đầu, "Có, tôi còn nhớ. Làm sao vậy?"
Lý Dao nói: "Chu Nhụy vẫn luôn muốn tranh giành vai nữ chính của bộ phim này, tôi nghĩ... Việc này có liên quan với việc cô ta ra sức bôi đen Giản Ninh."
Khóe miệng Dương Hi trầm xuống, "Tại sao anh không nói sớm?"
Lý Dao vô tội buông tay, "Nói sớm thì có ích lợi gì? Lão Trình sẽ kiêng dè một Chu Nhụy sao? Hơn nữa, có rất nhiều diễn viên có tên tuổi đều tranh giành vai diễn trong bộ phim này, trước đó tôi cũng không nghĩ nó quan trọng nha."
Dương Hi liếc Lý Dao với vẻ mặt ghét bỏ, quay đầu hỏi Trình Dập: "Tám chín phần mười giống như Lý Dao đoán rồi. Tiếp theo chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Trình Dập nói: "Còn có thể làm gì nữa? Vì để Giản Ninh có thể có cơ hội, tôi cũng phải nhận bộ phim này."
Lý Dao khẽ ho hai tiếng, "Cái kia... Bộ phim này khác hoàn toàn so với những phim công ty chúng ta từng làm, hạn chế của chúng ta cũng rất nhiều, cũng không có quyền tuyển vai."
"Tôi biết." Vẻ mặt của Trình Dập đương nhiên, "Cho dù Chu Nhụy thật sự có thể trở thành nữ chính, cũng đừng có mơ sẽ nhận được lợi ích gì khi tôi làm đạo diễn."
Cảnh diễn? Anh hoàn toàn có khả năng viết nữ chính thành bình hoa.
Màn ảnh? Anh có khả năng cắt hình ảnh nữ chính thành người qua đường Giáp.
Tuyên truyền? Ha ha, hai cái trên đều không có, cô ta còn muốn lấy cái gì để tuyên truyền.
Trình Dập đứng lên đi đến bên cửa sổ, vươn tay kéo cửa thông gió xuống, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu vào ánh mắt sắc bén của anh.
**
Chu Nhụy ở trong văn phòng tổng giám đốc của Điện ảnh Ngụy thị, nhìn thấy tin nhắn của nhà làm phim, báo rằng đạo diễn của bộ phim đã được xác định là Trình Dập, tức giận đến mức muốn đập vỡ điện thoại di động.
Tay cầm điện thoại di động đã giơ lên, khóe mắt thấy ánh mắt lạnh lùng liếc qua không cho phép cô làm càn của tổng giám đốc Ngụy ngồi trên ghế sofa bên cạnh, cô ta đành phải nén giận, để điện thoại vào trong túi xách.
Tổng giám đốc Ngụy hỏi: "Làm sao vậy?"
Chu Nhụy điềm đạm đáng yêu nói: "Đạo diễn bộ phim quân sự đang được chú ý kia đã được xác định, là Trình Dập."
Tổng giám đốc Ngụy nghe xong thì đã rõ, liếc nhìn Chu Nhụy đầy trách cứ.
Chu Nhụy vội vàng cúi đầu, không dám cùng anh ta đối diện.
Tổng giám đốc Ngụy: "Không phải trước đây có tin đồn, nói Trình Dập không chịu tiếp nhận bộ phim này sao? Như thế nào bây giờ lại đổi ý rồi à?" Anh ta cúi đầu nhìn Chu Nhụy, khẽ hừ một tiếng, "Anh ta lên làm đạo diễn, em muốn làm nữ chính có thể sẽ khó khăn."
Chu Nhụy vội vàng bật dậy từ trên ghế sofa, ngồi chồm hỗm bên chân Tổng giám đốc Ngụy, hai mắt rưng rưng đáng thương hỏi: "Tổng giám đốc Ngụy, anh có cách gì hay không? Chúng ta sử dụng các mối quan hệ đang có nha? Nếu như Giản Ninh nhận được bộ phim này, sẽ càng dễ dàng vượt qua em, chuyện này đối với anh cũng không lợi nha."
Tổng giám đốc Ngụy lắc đầu, thở dài, "Giám đốc Chu phụ trách bộ phim này là người rất có nguyên tắc, em chỉ có thể cầu nguyện rằng bản thân Giản Ninh không muốn diễn bộ phim này."
Điều đó làm sao có thể?
Chu Nhụy ngồi trên thảm trải sàn, sắp khóc rồi.
Cô ta cũng từng nghĩ tới việc trực tiếp đi tìm Trình Dập tạo ấn tượng tốt, nhưng một là Trình Dập không gần nữ sắc, hai là bằng trực giác ôm bắp đùi của cô ta, cảm thấy lúc này Trình Dập thay đổi ý định tiếp nhận bộ phim này, có thể đã biết cô ta chính là chủ mưu đằng sau việc bôi đen Giản Ninh rồi.
Nghĩ đến có khả năng này, trong lòng cô ta càng sợ hãi không dám đi tìm Trình Dập nữa. Nhưng với tính cách không chịu thua người của cô ta lại không thể ổn định tâm trạng mà buông tha bộ phim này, vì thế cô ta đưa ra biện pháp tới trên người Giản Ninh...
Gần đây bởi vì tin đồn giữa Giản Ninh cùng Trình Dập, cho nên Giản Ninh rất ít xuất hiện. Một vài chương trình sau đó chỉ là vì duy trì tần suất xuất hiện, hơn nữa trước khi ghi hình đều phải xác nhận không thể đề cập tới tin đồn gần đây.
Chu Nhụy vừa vặn có một tiết mục cùng một ngày với cô, cùng một đài truyền hình.
Sau khi Giản Ninh ghi hình xong cho chương trình của mình, ở trong phòng hóa trang tẩy trang, thay một bộ quần áo bình thường thoải mái, vừa mở cửa đưa túi xách đựng đồ lặt vặt cho trợ lý chờ ở ngoài cửa, khóe mắt đã nhìn thấy Chu Nhụy trên hành lang.
Nếu là trước đây, Giản Ninh nhìn thấy tiền bối khẳng định sẽ chào hỏi thật nhiệt tình, nhưng bây giờ cô đã biết Chu Nhụy chính là người đứng đằng sau việc bôi đen chính mình, cho nên bây giờ nhìn thấy cô ta, chỉ có thể miễn cưỡng nâng nâng khóe miệng, xem
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.