Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ
Giản Ninh ôm eo Trình Dập như chốn không người, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào lồng ngực cường tráng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể và hơi thở có mùi thuốc lá quen thuộc, cô đột nhiên hy vọng thời gian ngừng trôi, cô sẽ không còn phải đối mặt với những chuyện khó chịu, chỉ muốn ở trong lòng anh để được anh sủng ái, che chở,...
Đáng tiếc, dù đồng hồ có hỏng thì thời gian cũng không ngừng trôi.
Lý Dao ngồi trên ghế sofa, cúi đầu nhìn đồng hồ, rồi lại ngẩng đầu nhìn hai người đang ôm nhau sát sạt, cố ý ho khan hai tiếng: "Khụ khụ!"
Trình Dập liếc mắt nhìn anh ta, khẽ cau mày. Giản Ninh mềm mại đáng yêu bám chặt lấy anh như một con mèo con, làm anh không đỡ buông ra nhưng hiện tại không phải là thời gian thân thiết. Anh vỗ nhẹ lên vai Giản Ninh, nhẹ nhàng nói từ trên đỉnh đầu cô: “Chúng ta bàn bạc xem sau này sẽ xử lý thế nào đi.”
Giản Ninh nhỏ giọng “ừm” một tiếng.
Trình Dập buông tay, trong nháy mắt Giản Ninh thấy lạnh lẽo, nhìn bóng lưng anh đang xoay đi, cô đưa tay cầm lấy tay anh.
Trình Dập quay đầu, hoàn toàn không nghĩ tới hôm nay Giản Ninh lại ỷ lại vào mình như thế. Anh nhếch môi cười cười, cầm ngược lại tay cô rồi ngồi xuống ghế.
Lý Dao thấy chỉ có mấy bước ngắn ngủn mà hai người còn gắn bó keo sơn như vậy, mà crush của mình lại đang vắt chéo chân ngồi đối diện, vẻ mặt công chính nghiêm minh làm cho anh ta cảm thấy vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dien-anh-tu-va-co-dau-khong/1018413/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.