🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ

Beta:

Giản Ninh do dự trước cửa phòng làm việc của Trình Dập, giơ tay muốn gõ cửa nhưng lại không gõ được. Lần trước gặp Trình Dập, chính là lúc cô từ chối anh ở nhà hàng. Không nghĩ tới dạo vòng quanh một hồi, anh lại thành ông chủ của cô.

Cô càng nghĩ càng thấy xấu hổ, nhắm mắt lại nghĩ thầm chết sớm siêu sinh sớm, đưa tay qua định gõ cửa…

Ai ngờ, trước mặt đột nhiên có một cơn gió lướt ngang, tay cô lại rơi lên một bức tường thịt.

Cảm xúc quá kỳ lạ, cô mở mắt ra thì thấy tay mình vậy mà lại “gõ” lên lồng ngực Trình Dập…

Ông trời ơi, sao cánh cửa này lại đột nhiên mở ra như vậy chứ? Sao Trình Dập lại đứng ở chỗ này?

Dù Giản Ninh đã lường trước rất nhiều tình huống gay go khi gặp lại Trình Dập chuyện vừa mới phát sinh còn gay go gấp mấy lần tình hình cô đã dự đoán.

Cô vội vã luống cuống nói: “Này này này… Thật xin lỗi, tôi tôi tôi… không cố ý.”

Trình Dập cười cười, nghĩ thầm cú đánh không cẩn thận kia của cô giống như bé mèo dùng đệm thịt trên bàn tay đánh người, vậy mà nét mặt cô lại hoảng sợ thế kia. Tránh sang một bên, Trình Dập nói: “Vào trong ngồi đi.”

Giản Ninh xấu hổ gật gật đầu, rảo bước tiến vào văn phòng của anh.

Trình Dập tiện tay đóng cửa lại, tay hướng về phía sofa bên kia, “Cô ngồi ghế sofa bên kia đi.” Sau đó, anh bước nhanh đến trước bàn làm việc, lấy một tập văn kiện, lại đến sofa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dien-anh-tu-va-co-dau-khong/1018381/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đạo Diễn, Anh Tự Vả Có Đau Không?
Chương 15: Lâm Vân
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.