🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Lãnh Hàn Tử Băng

Beta: Mèo Mướp Thích Ngủ

Trình Dập hỏi: “Cô muốn đi đâu?”

Giản Ninh nghĩ nghĩ: “Nghe nói có một chỗ dành cho người đi bộ xem cảnh đêm rất đẹp!”

Vì thế Trình Dập bắt xe đưa Giản Ninh đến phố đi bộ.

Hơn tám giờ tối, đây đúng là thời điểm phố đi bộ náo nhiệt nhất.

Giản Ninh ngồi trên chiếc ghế dài ven đường, Trình Dập cầm hai ly trà nóng vừa mới mua từ tiệm cà phê, ngồi xuống gần cô.

Anh đưa cho cô một ly trà, cô nhận lấy nói cám ơn một tiếng.

Làn gió mát làm lay động từng sợi tóc, ly hồng trà trên tay sưởi ấm trái tim cô, vậy mà người ngồi bên cạnh lại là người mà cô không thể ngờ tới.

Bỗng nhiên cô cảm thấy thế giới này thật kỳ diệu.

Trình Dập uống một ngụm trà, hỏi cô: “Tại sao lúc đó cô lại nghĩ nữ chính sẽ quở trách con mình?”

Sau này, cô có nói chuyện với Khương Lam về màn diễn xuất kia cho nên cô vẫn nghĩ mình không được chọn là do lúc đó không phát huy tốt. Hai mắt cô nhìn Trình Dập, bất an nói: “Ừm… Ba tôi là người mê tiểu thuyết, cho nên ở nhà chúng tôi có rất nhiều tiểu thuyết. Tôi đã đọc cuốn <<Chuyện cũ Dân quốc>> từ rất lâu rồi, nữ chính vẫn luôn sống trong tâm trí tôi. Không ngờ anh lại cho tôi diễn đoạn đó, tôi cũng không kịp suy nghĩ nhiều nên trực tiếp dựa vào tưởng tượng của mình để diễn.”

Trình Dập đã hiểu, nói tiếp một câu mà lúc đó anh muốn nói: “Cô diễn rất tốt.”

Giản Ninh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dien-anh-tu-va-co-dau-khong/1018371/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đạo Diễn, Anh Tự Vả Có Đau Không?
Chương 5: Mr. KID
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.