So với mấy ngày trước hai người còn rầu vì ăn hết trái cây trên cái cây trước cửa hang, không biết những ngày sau phải sống sót nhờ vào thực vật đắng chát không thì bây giờ mỗi ngày đều được ăn thịt nấu chín, cảm giác hạnh phúc đó tốt hơn mấy hôm trước nhiều.
Kha Diệc Xảo nhìn vạch trắng trên vách hang đánh dấu thời gian trôi qua, đã có hơn mười vạch. Rõ ràng hẹn một tuần sẽ quay về họp mắt nhưng đã qua hơn một tuần mà không thấy tin tức của hai người đâu.
Kha Diệc Xảo lo lắng nói:
- Cậu đi ra ngoài có được tin tức gì của anh Trương Diệu, Bùi Yến không?
Kha Diệc Xảo sợ anh Trương Diệu, Bùi Yến xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Hạng Thần lau vết máu trên cung tên, mặt không biểu tình phỏng đoán:
- Tôi không thấy gì hết, đến bây giờ hai người kia còn chưa trở về, không chừng đã bị những thú nhân hung tàn ăn rồi.
Thú nhân vốn rất nguy hiểm, hai người kia còn mạo hiểm chạy tới chỗ toàn là thú nhân, nghĩ cỡ nào cũng cảm thấy lành ít dữ nhiều. Hạng Thần thật lòng hy vọng hai người mạnh mẽ kia có thể quay về, nhưng hẹn nhau một tuần đã qua rồi ngày từng ngày trôi qua vẫn không thấy bóng ai, gã dần không ôm mong chờ nữa. Chỉ có thể qua được ngày nào hay ngày nấy, liều mạng luyện tập kỹ thuật bắn tên rèn luyện bản thân để càng mạnh hơn nữa, bảo vệ được mạng sống của mình trên hòn đảo nguy hiểm này.
- Không bao giờ! Anh Trương Diệu và Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028828/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.