Rớt từ trên trời xuống, trong đầu Trương Diệu còn đang tiếc nuối mình chết như thế này không đáng chút nào, ít ra anh nên kéo thêm mấy thú nhân làm đệm lưng chôn chung!
Trương Diệu trợn to mắt nhìn lên, ngạc nhiên thấy một bóng đen rớt nhanh xuống theo mình. Bóng đen ở trên không trung ôm eo Trương Diệu, thân thể dán sát nhau cùng rớt xuống.
Trương Diệu giật mình trợn tròn mắt nhìn, đúng là như anh đã chửi, thật là tên ngu té xuống theo anh.
Trương Diệu tức giận mắng:
- Ông làm cái quái gì cũng nhảy xuống vậy?
Bùi Yến ôm chặt Trương Diệu, không trả lời. Khóe mắt Bùi Yến liếc mặt đất, hắn ôm Trương Diệu xoay một vòng trên cao, sau đó hai người từ cái cây to cao rơi xuống đất, tình cờ té ngay vào cái xác toàn thú. Vì xung lực lúc rơi nên xác toàn thú bị đè càng nát, hai người dính đầy máu và vụn thịt.
Vào giây cuối cùng, Bùi Yến xoay người làm cái đệm cho Trương Diệu, ôm chặt anh vào ngực, hắn thì nằm dưới. Hai thân thể va chạm xác toàn thú lông dày giảm bớt xung lực nhưng vẫn chịu lực đập rất lớn. Một chân Trương Diệu đập vào mặt đất làm gãy cổ chân, nhưng so với bên Bùi Yến thì không là gì.
Trương Diệu cắn răng bò dậy, vội nhìn Bùi Yến làm đệm lưng dưới thân mình. Trương Diệu thấy Bùi Yến nhắm tịt mắt, khóe môi tràn máu. Trương Diệu hoảng loạn, anh không biết lúc này nên làm gì đây. Trương Diệu rụt rè vươn tay chạm nhẹ vào Bùi Yến.
Trương Diệu sốt ruột lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028801/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.