- Không thích hợp?
Trương Diệu không rảnh chú ý Bùi Yến nắm tay mình, khóe mắt liếc Lão Hồ cầm ngọn đèn đi tới, hỏi nhanh.
Bùi Yến nhắm mắt lại ngửi kỹ, biểu tình biến cảnh giác, sắc bén.
Bùi Yến tiếp tục bảo:
- Ta ngửi được mùi máu.
- Mùi máu, ngửi thấy, mùi máu của rất nhiều người...
- ...
Nghe Bùi Yến nói, mọi người giật nảy mình. Thấy Lão Hồ bước nhanh hướng về phía họ, Trương Diệu vươn chân dưới gầm bàn đá mấy người khác, nháy mắt ý bảo hành sự tùy hoàn cảnh. Ánh mắt Trương Diệu, Bùi Yến, Hạng Thần, Kha Diệc Xảo giao nhau, gật đầu ý là đã hiểu.
Thế là Trương Diệu, Bùi Yến, Hạng Thần, Kha Diệc Xảo giả bộ như không biết gì, ngước mắt lên, bộ dạng bình tĩnh nhìn Lão Hồ cầm mâm trái cây màu xanh dài đến gần. Một tay Lão Hồ cầm hòn đá lõm chế thành ngọn đèn đơn giản. Lão Hồ đến bên bàn đặt trái cây, ngọn đèn lên.
Lão Hồ cười giải thích với mọi người:
- Trong hang ánh sáng cửa sổ quà mờ nên tôi đốt đèn, giờ thì sáng hơn đúng không? Ha ha, các người đừng khách sáo, mau ăn trái cây đi, chúng ta nói chuyện tiếp. Đã lâu tôi không giao lưu với người bình thường.
Ngọn lửa vàng nhỏ nhảy múa trong hòn đá dường như bị ngọn gió từ bên ngoài tohỏi vào vặn vẹo, khuôn mặt người bị chiếu rọi mông lung.
Bùi Yến ngửi mùi phát ra từ ngọn đèn, không nói gì, nhưng mặt không biểu tình càng căng cứng. Dưới bàn, trong bóng tối không ai chú ý thấy, bàn tay Bùi Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028757/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.