Trương Diệu đứng dậy trước, cùng Bùi Yến đi qua, cúi đầu nhìn lỗ hổng nhỏ thấy bên ngoài là đất đen không có tận cùng. Phía xa, Trương Diệu nhìn thấy nguồn tỏa ra sương tím, đó là ngọn núi cao không ngừng phun khói. Núi trông giống núi lửa, do chất liệu giống dung nham đen cấu thành, không có một cọng cỏ nào mọc trên núi, không có dấu hiệu sự sống.
Trừ núi cao bốc khói ra đất đen lõm xuống như lòng chảo, từ trên chậm rãi hõm xuống, diện tích cực rộng. Vùng trũng nên hoang vu bỗng mọc cây to sáu người mới ôm hết. Cây quay thành vòng tròn mọc lên cao, cao hơn cả tòa cao ốc mười tầng.
Những cái cây giống y như rừng cây trắng nhóm Trương Diệu gặp nhưng lớn hơn rất nhiều.
Chính vì những cái cây dày đặc quay quanh nhau hợp thành nơi che gió, chắn mưa thiên nhiên cho thú nhân Xích Kha, dần có bộ lạc cây. Nhóm Trương Diệu bám theo muốn tìm nơi thú nhân Xích Kha cư trú không ngờ ở đó.
Nhìn từ xa, thị lực Trương Diệu khá tốt thấy gần cây kỳ dị có nhiều thú nhân Xích Kha mặc áo choàng bện cỏ giống Lão Hồ. Chúng nó đi qua đi lại một lỗ hổng duy nhất trong rừng cây.
Lão Hồ đứng bên cạnh Trương Diệu giải thích rằng:
- Mũi đám thú nhân Xích Kha rất thính, ghét mùi sương tím nên hay mặc áo choàng, đội vòng bảo hộ che miệng mũi vào. Gần đây gặp ngày hội, chỗ đó rất náo nhiệt.
- Ông phát hiện đám người kia bị bắt ở đó?
- Đúng vậy. Tôi thấy bọn họ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028755/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.