Qua mấy ngày quan sát, Triệu Tường Quốc cảm thấy tình huống hiện tại hơi khó nắm bắt. Mặc kệ chủng loại những sinh vật kỳ quái hay thứ khác đều uy hiếp mạng sống của Triệu Tường Quốc. Triệu Tường Quốc muốn sống sót dù phải trả giá cái gì, sống trở về sinh hoạt vốn có của gã, hưởng thụ vinh hoa phú quý. Bởi vậy Triệu Tường Quốc phải vào trong đảo tìm ra cây cối, thuận tiện kiếm mấy thanh niên lúc trước chạy đi. Bọn họ thật to gan, vỗ mông chạy mất, Triệu Tường Quốc sẽ không dễ dàng tha cho. Xem tình huống hiện nay thì Triệu Tường Quốc quyết chiếm được cô bé kia, không thể để mấy thanh niên đó chiếm lợi.
Lưu Vinh thấy bộ dáng mọi người kiên quyết, không muốn ở trong hang bên bờ cát một giây nào nữa. Lưu Vinh ngẫm nghĩ, cảm thấy gần đây mấy người này ngày càng không nghe theo gã chỉ huy, có lẽ đổi hoàn cảnh, bày ra năng lực của gã thì đám người này mới càng tin phục. Nghĩ vậy, Lưu Vinh gật đầu đồng ý quyết định rời khỏi hang đi vào đảo.
- Được rồi, nếu mọi người đều quyết định muốn đi.
Những người khác nghe tập thể đều đồng ý quyết định cuối cùng thì không quá vui vẻ, dù sao đó là vì bất đắc dĩ, rối rắm, buồn bực nửa ngày mới chọn. Chưa vào đảo mọi người đã phỏng đoán đường đi sẽ vô cùng gian khổ, chỉ tính thú hoang bên bờ cát đủ làm bọn họ điêu đứng.
Nhưng vì sống, vì chạy ra đảo biển quái dị khủng bố thì phải mạo hiểm, nhanh chóng tìm gỗ nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028747/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.