Khi Trương Diệu lại đẩy đống lá che trước mặt định bước qua thì thấy gần ngay trước mắt bỗng xuất hiện đôi mắt trắng, anh giật mình thụt lùi, lưng đụng vào Bùi Yến đi phía sau. Bùi Yến phản ứng nhanh ôm Trương Diệu.
Bùi Yến dìu Trương Diệu, hỏi:
- Có chuyện gì?
- Hình như thấy một đôi mắt.
Trương Diệu gãi đầu, vươn tay lại đẩy lá cây ra nhưng đôi mắt kia đã biến mất.
- Mắt... Mắt hả? Sợ quá!
Kha Diệc Xảo nghe nói trong rừng tối âm u không người có một đôi mắt thì kiềm không được nhớ đến phim ma đã coi, cô sợ hãi bắt lấy Hạng Thần cách mình gần nhất.
- Mắt gì, chú hoa mắt nhìn lầm rồi đi? Nửa đêm đừng rảnh rỗi hù người ta chơi!
Hạng Thần giật lại ống tay áo khỏi tay Kha Diệc Xảo, ngần ngừ một lúc, không hất bàn tay cô ra.
- Bà nội nó! Ai ăn no rảnh rỗi hù nhóc chơi?
Trương Diệu duỗi đầu nhìn đằng trước, đôi mắt kia đã biến mất trong bóng đêm. Rốt cuộc là mắt gì? Cách xuất hiện rất kinh dị.
- ...
Bùi Yến không nói chuyện, đi tới trước, ngồi xổm xuống sờ mặt đất. Bùi Yến giơ tay sờ mặt đất lên, ngón tay ma sát nhau như cảm giác gì đó.
Trương Diệu cảm thấy Bùi Yến biết điều gì, hỏi:
- Là cái gì?
Bùi Yến chưa kịp đáp thì Kha Diệc Xảo đứng đằng sau phát hiện điều gì, giật mạnh áo Hạng Thần chỉ khe hở tối đen giữa các tán lá.
Kha Diệc Xảo nói:
- Mọi... Mọi người nhìn xem! Nhiều... Nhiều mắt quá...
- Cái gì?
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028735/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.