Nhưng vây quanh bãi cỏ bình yên là các loại cây cối kỳ lạ, hình dạng kỳ dị, vặn vẹo, tạo không khí tối tăm, hình thành đối lập với mặt cỏ khiến người thoải mái.
Trong lá cây rậm rạp cách một khoảng sẽ mọc một đóa hoa xinh đẹp. Những bông hoa màu sắc sặc sỡ, đóa hoa đỏ rực cỡ bàn tay, hình dạng giống sen nhưng càng thanh nhã hơn. Cánh hoa là màu rực rỡ bắt mắt, đối lập với lá vàng nhạt dưới đất càng xinh đẹp hơn.
Kha Diệc Xảo là con gái, khá mẫn cảm với sự vật xinh đẹp.
Kha Diệc Xảo nhìn đóa hoa đỏ điểm xuyết trên cỏ, tán thán:
- Oa, mấy đóa hoa thật đẹp!
- Chỉ là một đống cỏ, có gì mà đẹp với xấu?
Trương Diệu không có cảm giác gì với hoa cỏ, trong mắt anh chỉ chia thực vật ăn được hoặc không. So với gặp những đóa hoa mỏng manh thì Trương Diệu càng mong thấy cây có trái, anh sẽ vui hơn.
Trương Diệu cúi đầu liếc Bùi Yến đi bên cạnh chẳng biết từ khi nào đã cúi xuống, tứ chi chấm đất, quan sát kỹ mặt cỏ lá vàng. Biểu tình Bùi Yến chăm chú, không biết hắn đang nghiên cứu cái gì. Thôi kệ hắn nghiên cứu gì đó, mình đi trước cho rồi. Trương Diệu nghĩ vậy, nhấc chân định bước qua mảng lá vàng thì chân kia bị Bùi Yến túm lấy.
Trương Diệu suýt mất thăng bằng té ngã, quơ quào khó khăn lắm mới giữ cân bằng. Trương Diệu giơ nắm tay định cốc đầu người bò dưới đất. Bây giờ là lúc nào còn có tâm tình đùa?
- Làm gì vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028729/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.