Vì lặn xuống xung quanh đầy hải tảo, mắt người không thấy rõ vị trí những người khác. Mọi người ở trên mặt biển đã giao hẹn nếu ai tìm được cái hòm hoặc không có dưỡng khí thì trồi lên mặt biển chờ đợi người khác. Trương Diệu vạch lá hải tảo to lớn che tầm nhìn, cố gắng tìm cái hòm có lẽ nằm tong góc nào đó. Nghe bác sĩ Hứa Thừa nói hòm bằng kim loại màu bạc, thứ chớp lóe phát sáng theo lý nên dễ dàng bị phát hiện. 
Trương Diệu lại lặn xuống đáy biển một khoảng, hải tảo rộng lớn càng xuống sâu thì lá càng hẹp lại, khiến anh thấy rõ hoàn cảnh bốn phía hơn. Đang lúc Trương Diệu đẩy một đống trái hải tảo hình bầu dục ra thì một vật màu đen bỗng bơi ra từ đống hải tảo. Trương Diệu vội co người ẩn vào hải tảo, rút dao găm buộc trên chân ra thăm dò chọt vật thể đen tròn tròn. 
Vật đen chợt chuyển hướng, khuôn mặt người, màu da ngâm đến sưng phù trắng toát đảo lộn một trăm tám mươi độ đối diện Trương Diệu trong biển. Trương Diệu phản xạ bơi lùi ra sau, ngẩn người, chợt cảm thấy khuôn mặt người này rất quen. 
Người bị lật trở lại, thân thể quấn trong hải táo chậm rãi theo dòng nước trôi ra, chìm xuống. Thân thể sưng to gấp đôi, bụng trướng làm quần áo căng phồng, vạt áo vén lên lộ cái bụng đầy gân xanh. Gò má trắng bệch ngâm trong nước trướng to, đôi mắt lồi ra, lưỡi thè khỏi môi. Người này hoặc nên nói là xác con nít, Trương Diệu khá quen thuộc. Áo thun màu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028717/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.