Ninh Dã dành chút thời gian trở về biệt thự bên này.
Gần đây Ninh Đổng lại mang Ninh Hoài xuất ngoại, không ai chọc bà giận dỗi, tâm tình bà rất tốt, gặp ai cũng tươi cười rạng rỡ.
Lúc này thấy Ninh Dã xách chìa khóa xe vào, bà cười tủm tỉm kêu dì giúp việc bưng lên một chén canh gà.
"Cái này là cô cháu nhờ người từ dưới quê mang lên. Vừa già vừa béo, vô cùng bổ dưỡng. Cháu ăn một nửa, nửa kia để dành cho Tiểu Tô Đào, dạo gần đây con bé đi sớm về trễ nhìn gầy đi không ít, bà đây đau lòng thay cho ba con bé."
Ninh Dã tùy ý đem chìa khóa ném lên bàn trà, trực tiếp ngồi xuống, nghe bà nói xong, mí mắt liếc nhìn lên lầu một cái.
"Em ấy chưa về ạ?"
"Không có, gần đây đều như vậy, mỗi ngày về đến nhà đã là khuya. Thứ bảy chủ nhật đều cùng bạn học ra thư học viện học bài từ sáng sớm, khuôn mặt đã nhỏ nay lại không có chút thịt nào."
Ninh Dã cũng không biết suy nghĩ gì, hai mắt rũ xuống, ánh mắt có chút lãnh đạm.
"Phải vậy không?"
Bà Ninh nghe ngữ khí này của anh, còn tưởng rằng anh không có hứng thú với Tô Đào, nhất thời cũng không nói chuyện này nữa, ngược lại nói đến chuyện công ty.
"Vết thương trên đầu lúc trước cháu có đi bệnh viện kiểm tra không? Bà nói cháu đây cũng quá ngoan cố, lúc trước ông cháu lui về phía sau, cháu cùng Ninh Hoài mỗi người thừa kế một nửa. Cháu liền giận dỗi cậu ta.
Mấy năm nay mấy cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dao-o-long/211484/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.