Thời điểm Ninh Dã quay về, bà Ninh đang ngồi trên sô pha phòng khách, nhìn TV thở dài.
Gần đây tâm trạng của bà đều như vậy, trừ lúc buổi tối Tô Đào quay về thì bà sẽ khống chế hơn, nhưng hầu như đều là thế này.
Ninh Dã thấy bà đang bị chuyện gì đó làm cho khó chịu, hơi nhướng mày.
Anh đem chìa khóa xe ném lên bàn trà, lười biếng ngồi xuống ghế đơn bên cạnh bà.
"Lão phật gia nhà chúng ta hôm nay bị làm sao vậy?"
Bà Ninh vốn đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, bị sự xuất hiện đột ngột của anh dọa sợ.
Bà tức giận trừng mắt nhìn anh một cái, hỏi: "Tại sao cháu lại quay về? Không phải công ty gần đây rất bận rộn sao?"
Bà Ninh gần đây có điện cho anh hai lần, nhưng đều là lúc Ninh Dã đang ở công ty. Bà biết tiểu tử thối này vừa đoạt một hạng mục trong tay của Ninh Hoài, phỏng chừng là đang chú tâm vào chuyện kia, cho nên bà cũng không điện làm phiền anh nữa.
Nhưng tại sao bà còn chưa đi tìm, người liền tự quay về?
"Gì giúp việc tìm cháu." Ninh Dã nói, "Dì ấy biết gần đây tâm tình bà không tốt, ăn uống cũng không khỏe, cũng không biết lý do, nên kêu cháu quay về xem thử."
Bà Ninh vừa nghe, vừa ngẩng đầu về phòng bếp liếc một cái, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Sao lại giống bị đi mách lẻo thế này."
Ninh Dã bị bà làm cho bật cười, hiếm khi mặt mày thả lỏng, lười nhác cười cười.
" Bà cũng không nghĩ có ngày mình bị mách lẻo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dao-o-long/1200953/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.