Ngay ngày hôm sau, một tin tức từ Hàn Phi truyền tới làm cho Long Ngạo Thiên kinh ngạc. Tả Tư Mã Lưu Ý bị người giết chết. Ngay trong tối hôm qua cũng là cái đêm mà Hồng Du bị giết chết. Hàn Phi đang ngồi ở bên cạnh giường nhìn về phía Hồng Du. Lúc này khuôn mặt Hồng Du hơi trắng xám do mất máu. Mặc dù nàng đã tỉnh có thể uống nước ăn cháo nhưng khuôn mặt thực sự làm cho người ta thương tâm.
Hàn Phi lúc này nhìn về phía Hồng Du rồi mở miệng nói: “Nhát kiếm này quả thực giống với nhát kiếm đã giết chết Tả Tư Mã Lư Ý!” Nhìn về phía cổ Hồng Du xuất hiện một vệt ngấn màu trắng khiến cho Hàn Phi ngạc nhiên. Đặc biệt Hàn Phi nhìn về phía Long Ngạo Thiên sau đó như suy tư điều gì đó. Một vết cắt ở cổ Hồng Du vậy mà Long Ngạo Thiên vẫn cứu được thì làm cho Hàn Phi kinh hãi.
Bàn tay trắng nõn Hồng Du đưa lên cổ của mình sờ sờ sau đó mở miệng nói: “Công tử! Ngày hôm qua, ta bị người tấn công vào đêm hôm qua. Nếu như không phải có Long tiên sinh, Hồng Du có lẽ đã chết!” Vừa nói đến đây nàng quay ra nhìn về phía Long Ngạo Thiên, ánh mắt nàng mang theo tình cảm phức tạp.
“Ta thực sự tò mò vì sao hắn tấn công Hồng Du cô nương...” Long Ngạo Thiên ôm tay tựa lưng trên vách tường gỗ nhàn nhạt hỏi: “Ngày đêm hôm qua khi mà Vệ Trang rời đi bảo vệ Hàn huynh, Ngột Thứ một trong Bách Điểu tấn công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-chu/3144693/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.