Edit: uyenchap210 
Thường Kha còn lạ gì với bộ dạng bông đùa của Vương Hi. Nàng làm bộ che ngực ho khan mấy cái liên tục, nhưng thay vì dọa được Vương Hi thì lại khiến Lục Linh lo lắng. 
Lục Linh hốt hoảng liếc Vương Hi, rồi lại nhìn Thường Kha, không biết làm như nào cho phải. 
Vương Hi không ngờ Lục Linh ngây thơ như vậy, thế nên càng quý tiểu cô nương xinh đẹp này hơn. Nàng bước tới ôm vai muội ấy, dịu dàng an ủi: 
- Muội khỏi cần lo cho Thường tỷ tỷ của muội. Tỷ ấy cứ thích khiến tỷ đây áy náy rồi phải bồi thường đấy. 
Thường Kha cũng trấn an muội ấy: 
- Tỷ và A Hi rất thân, thường hay đùa nhau thế đấy, muội đừng sợ. 
Lục Linh nghe vậy thì sắc mặt dịu lại. Muội ấy mím môi cười, cảm thấy Vương Hi và Thường Kha rất tốt nên càng thân thiết với hai người, thậm chí còn nắm tay Vương Hi, nói: 
- Tỷ tỷ à, chúng ta đi gặp Ngô tỷ tỷ đi. 
Vương Hi gật đầu, Thường Kha thì nói một tiếng với vú Thi. Sau đó, hai người nhẹ nhàng theo Lục Linh ra sau hoa viên. 
Đằng sau hoa viên còn có mấy phòng khách, nhưng mà khác với phòng bọn nàng vừa ngồi lúc nãy. Mấy phòng khách này đều cách biệt nhau, chung quanh trồng nhiều hoa cỏ, diện tích cũng lớn hơn các phòng ở đằng trước. 
Lục Linh chỉ vào một phòng lớn nhất phía Đông có lợp mái hiên đằng trước và lối ra đằng sau: 
- Chắc là người trong cung tới sẽ nghỉ ở đấy. 
Sau đó, muội ấy chỉ một phòng khách lớn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-choi-dat-kinh-ky/894493/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.