Edit: uyenchap210
Lần đâu tiên Vương Hi thấy bất lực như này.
Phùng Cao thì cảm kích vì nàng vẫn chạy đến dẫu trời đã tốt mịt.
- Giờ không còn sớm nữa, cũng có đại chưởng quỹ hỗ trợ nên chúng ta cứ đợi tin thôi. Hôm nay, muội ở lại nghỉ đi, có chuyện gì thì mai lại nói.
Vương Hi đờ đẫn gật đầu. Phùng Cao sai a hoàn đưa vú Vương đi dọn dẹp phòng cho Vương Hi, sau đó ngồi xuống bàn sách nói chuyện với nàng:
- Muội đừng lo quá. Huynh nghĩ chắc không phải đại sự gì đâu. Muội lạ gì y thuật của sư phụ nữa. Mà dẫu sư phụ không xem được bệnh thì cũng cũng có cách thoát thân.
- Chỉ sợ không chỉ là chuyện xem bệnh.
Vương Hi hoang mang, nhắc đến Trần Lạc và Nhị Hoàng tử:
- Rốt cuộc họ tìm Phùng gia gia để làm gì? Họ Kim kia lại quen biết Trần Lạc, liệu Phùng gia gia đi chuyến này có liên quan đến lần trước không?
Phùng Cao nghe vậy thì lập tức hối hận:
- Huynh hỏi qua, nhưng sư phụ chỉ nói là họ muốn tìm hiểu về dược tính. Biết có chuyện phát sinh thì lúc ấy huynh đã hỏi rõ ràng rồi, chứ không để sư phụ gạt đi dễ dàng như thế.
Vương Hi nghe mà nhíu mày, hỏi:
- Đại chưởng quỹ không biết Trần Lạc và Nhị Hoàng tử tới tìm Phùng gia gia ạ?
- Huynh không kể với ông ấy. - Phùng Cao vội tới độ đỏ hai con mắt. - Sư phụ bảo chuyện này càng ít người biết càng tốt. Huynh thấy từ ngày sư phụ từ chối, họ không quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-choi-dat-kinh-ky/894488/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.