Editor: uyenchap210
Vương Hi và Thường Kha mải tám chuyện, Thanh Trù phải gọi hai lần thì Vương Hi mới chú ý đến.
Thanh Trù bẩm:
- Vị Trần Nhị công tử kia phản kích bất ngờ đúng như tiểu thư nói. Giờ y đang đứng ở Sướng Xuân đường, chiếu kính thiên lí về hướng của chúng ta. Tiểu thư, tiểu thư muốn nhìn không ạ?
Vương Hi chỉ thấy phiền não vô cùng. Nàng không muốn nhìn. Nam nhần này giảo hoạt như một con thỏ vậy!
- Không cần! - Vương Hi mệt mỏi nói. - Bọn ta tiếp tục ngồi ở đây. Ngươi cứ quan sát đằng kia giúp ta là được. Ta đoán chàng còn chiêu gì đó chưa tung ra.
Thanh Trù gật đầu lia lịa.
Thường Kha trêu Vương Hi:
- Giờ muội còn cảm thấy Trần Lạc là nam tử đẹp nhất thiên hạ không?
Vương Hi nghiền ngẫm rồi nghiêm túc đáp:
- Muội vẫn thấy chàng là nam tử tuấn tú nhất mà muội từng gặp. Tuy rằng chàng hơi xấu xa...
Không đúng!
Cái gọi là xấu xa đều do Thường Kha nói chứ nàng chưa nhìn tận mắt, chưa nghe tận tai. Đương nhiên, nàng tin Thường Kha không cần phải lừa nàng. Nhưng mỗi người có một góc nhìn khác nhau, lời của Thường Kha chưa chắc đã là chính xác.
Song, quân tử không đứng dưới chân tường sắp đổ*, vì an toàn của chính bản thân mình, dù Thường Kha nói đúng hay không thì nàng vẫn phải tính đến trường hợp xấu nhất, coi Trần Lạc thật xấu xa.
Quân tử đứng dưới chân tường sắp đổ có nghĩ là một đấng nam nhi thì phải biết nhìn ra trông rộng, biết tiên lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-choi-dat-kinh-ky/894474/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.