Vương Hi biết thái phu nhân thương mẫu thân. Nhưng nàng không muốn nghe đi nghe lại những lời như vậy. 
Cứ như mẫu thân ở nhà nàng khổ lắm! 
Mẫu thân khổ chẳng phải do phủ Vĩnh Thành hầu họ "ban" cho sao? 
Nàng cảm thấy có một số chuyện vẫn cần được nói rõ ràng: 
- Cụ nội cháu là ông già háu ăn, thế nên nhà cháu mở mấy tiệm cơm. Chắc bà cũng biết một trong số đó, gọi là Xuân Phòng Lâu. Đến đời ông nội cháu, không những có đầu bếp từ Nam ra Bắc mà các món ăn còn được viết thành một quyển sách. 
- Mẫu thân cháu học làm dưa muối vì bà nội cháu đã cao tuổi, ăn không ngon miệng, không có đồ chua là không chịu. Mẫu thân cháu hiếu kính bà nội, đã nhiều lần tự tay làm dưa muối cho bà nội. 
Có lẽ đặt tình cảm trong đó nên ngon hơn hẳn đầu bếp làm. 
Nói tới đây, Vương Hi lại phấn khích: 
- Mẫu thân cháu làm dưa muối rất ngon đấy! Mẫu thân cháu bỏ thêm vỏ quýt và đường phèn. Dưa muối giòn giòn đã đành, lại có vỏ quýt làm tăng thêm mùi thơm, đường phèn trung hòa vị mặn, bon mồm vô cùng. Ông nội cháu khen đứt lưỡi, từ đó dưa muối nhà cháu thay đổi theo cách của mẫu thân. Cũng bởi vậy mà ông nội cháu đã thưởng cho cháu hai cửa hàng! 
Nàng càng nói càng thèm, nghĩ đến dưa muối của mẫu thân là nước miếng lại chảy. 
Thái phu nhân trợn mắt há mồm, thắc mắc: 
- Vì sao mẫu thân cháu nghĩ ra cách muối dưa mới mà cháu lại được ông nội 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-choi-dat-kinh-ky/894460/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.