Ở trước quyền thế không thể không cúi đầu.
Cho dù là trưởng bối cũng phải hành quốc lễ, nhất là Khánh Vương đứng bên cạnh từ đầu đến cuối không nói gì, trên mặt dường như không có thần sắc khác thường, nhưng đôi mắt lại lạnh như băng.
Trưởng bối Từ gia không tự chủ được rùng mình một cái.
Người dẫn binh đánh trận giết người không chớp mắt, Khánh Vương có thể mở một con đường máu trở lại kinh thành, đủ cho thấy sự lợi hại của người này. Ông ta không nén nổi nhếch môi, sớm biết thì nên qua đây trước khi Khánh Vương chưa trở về kinh rồi.
“Khánh Vương, Khánh Vương phi,” Trưởng bối Từ gia khom lưng, run rẩy hành lễ.
Nếu như mọi khi Từ Tùng Nguyên nhất định sẽ cảm thấy không ổn, trải qua mấy ngày nay, tâm tình của ông dường như có chút thay đổi rồi, đôi mắt nhìn về bên cạnh, giống như không nhận ra gì cả.
Hàng thị cảm thấy buồn cười, lão gia làm quá cứng nhắc, khiến cho người ta nhìn một cái là có thể nhìn ra. Bà giơ tay ra kéo tay áo Từ Tùng Nguyên, coi như là cho ông chút an ủi. Lão gia từ nhỏ đã bị trong nhà dạy dỗ đọc sách học lễ nghi, từ trước đến giờ không dám ngỗ ngược với trưởng bối, có thể làm được như vậy đã là không dễ rồi. Nghĩ như vậy, những ủy khuất trước đây bà phải chịu ở Từ gia hình như đến giờ phút này liền tan thành mây khói.
Trưởng bối Từ gia muốn đứng lên nhưng phát hiện chân Khánh Vương bên cạnh động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433224/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.