“Đến nghỉ một lát đi.” Bùi Khởi Đường kéo Lang Hoa ngồi lên ghế gấm.
Lang Hoa nhìn bên ngoài: “Lát nữa ta phải đến Mẫn gia thăm Mẫn đại nhân.”
“Ta đi cùng nàng,” Bùi Khởi Đường nói, “Cung nhân đã thăm ta rồi, truyền khẩu dụ của Hoàng thượng kêu ta ngày mai vào cung, hôm nay ta đi đâu cũng không sao.”
Người không vào cung diện thánh nhưng lại chạy tới chạy lui khắp nơi, để cho người ta biết thì không hay. Có điều Mẫn đại nhân không giống người khác, Bùi Khởi Đường muốn đi thăm cũng đúng.
Lang Hoa nghĩ tới đây tâm tình có chút sa sút, nàng còn nhớ lúc ở Trấn Giang Mẫn đại nhân một lòng vì dân, suýt nữa chết ở trong tay phụ tử Vương gia.
Bùi Khởi Đường nhẹ sửa tóc mai Lang Hoa: “Lần này diệt phản loạn không ít người chết, bọn họ đều vì bách tính của Đại Tề,” Nói rồi dừng một chút, “Oan khuất của Mẫn đại nhân chúng ta sẽ nghĩ cách tra rõ, nhất định sẽ trả cho ông ấy một cái công đạo.”
Lang Hoa thuận thế tựa vào ngực Bùi Khởi Đường, trên người hắn có mùi thơm nhàn nhạt, luôn có thể khiến cho tâm tình của nàng rất nhanh ổn định lại.
Bùi Khởi Đường ôm Lang Hoa, giơ tay ra sờ túi tiền bên eo nàng.
Lang Hoa cười nói: “Đây là Thập tiểu thư tặng ta, mấy ngày nay Thập tiểu thư giúp ta không ít chuyện. Nếu như muội ấy bằng lòng, ta muốn để cho muội ấy sau này đi theo ta.”
Khởi Đường nhìn rõ hoa văn trên túi tiền mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433222/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.