Hộ vệ phủ Thư Vương đỡ Thái tử lên, đoàn người không ngừng chạy ra ngoài thành.
Cách thành càng ngày càng xa, Thái tử lại có chút mệt mỏi muốn ngủ.
“Thái tử gia,” Tiếng Thư Vương truyền tới, “Ngài còn nhớ ta đã nói gì không?”
Thái tử mờ mịt mở mắt.
Ánh mắt Thư Vương đặc biệt trong suốt: “Tiên hoàng từng nói với ta, thân là hoàng thất, từ nhỏ cẩm y ngọc thực, nếu không thể luôn ra sức giúp đỡ triều đình, vậy thì chỉ có thể làm một chuyện tương xứng với thân phận.”
Thái tử gật gật đầu, mấy ngày nay Thư Vương lải nhải chính là nói những thứ này.
“Bây giờ là lúc nên làm chuyện này,” Thư Vương nói, “Muốn ngươi hoàn thành cùng ta.”
Thái tử vừa định hỏi là cái gì, chỉ nhìn thấy trước mắt chợt lóe sáng, Thư Vương rút ra một cây cương đao, ngay sau đó hắn cảm thấy lưng đau nhói, một dòng máu tươi nóng bỏng lập tức bắn tung toé ra.
Thái tử kinh ngạc trợn to hai mắt, đau đớn và kinh ngạc khiến cho biểu tình của hắn trở nên vặn vẹo, môi không ngừng run rẩy, muốn nói nhưng không phát ra được nửa điểm tiếng động.
Thư Vương Nhất nhất định là đầu phục Ninh Vương rồi, bây giờ muốn lấy đầu hắn đi tranh công trước mặt Ninh Vương...
“Không phải Ninh Vương,” Thư Vương khẽ mỉm cười, “Ta không dám giúp thằng ngốc kia ngồi lên hoàng vị, ta sợ ban đêm Tiên hoàng tới đòi mạng ta. Có điều là ai đã không còn quan trọng nữa, dù sao ngươi đã không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433181/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.