Trong xe ngựa đi đến Thái Nguyên, Tam nương cầm sách lên rồi lại đặt xuống, lật vài trang nhưng lại cảm thấy tẻ nhạt vô vị.
“Tam...” Hạ nhân ho khan một tiếng, “Tiểu thư, quyển sách này người đã đọc mấy tháng rồi, sách có hay hơn nữa, đọc lắm cũng không có ý nghĩa. Lần này chúng ta mua rất nhiều sách, nếu không nô tỳ kêu người lấy cho người một quyển qua đây nhé.”
Tam Nương quý trọng vuốt lên sách: “Đây là quốc vận của Đại Tề, cho dù đọc bao nhiêu lần cũng sẽ không cảm thấy chán, đáng tiếc người giải thích quyển sách này đã chết rồi. Nếu như ta có thể tới sớm ít ngày, còn có thể xem xem bà ta có phải có ba đầu sáu tay hay không, có giống thầy pháp của chúng ta không.”
Hạ nhân mặt đầy coi thường: “Đất Tề làm sao có thể có thầy pháp, thầy pháp chỉ có thể phù hộ người trong tộc của chúng ta,” Nói tới chỗ này dừng một chút, “Tiểu thư, phía trên này viết đều là chuyện của Đại Tề, có liên quan gì đến người, hiếm thấy người còn coi nó như bảo bối vậy, nếu như cho nô tỳ... một chút công dụng cũng không có, chữ viết của Đại Tề phía trên nô tỳ đều không biết.”
Tam Nương nói: “Bởi vì phía trên ghi về ta, một người Tề nhưng lại ghi về ta, ngươi không cảm thấy rất thú vị sao?”
Hạ nhân lắc lắc đầu.
Tam Nương nói: “Sách là sách hay, chỉ là ta không tĩnh tâm, ngươi nói người ta sau khi chết rồi thật sự có thể sống lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433149/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.