Bùi Khởi Đường đi vào thư phòng, Vương Phụng Hi đã chờ ở đó.
“Thế nào rồi?” Bùi Khởi Đường ngồi xuống uống một ngụm trà.
“Chu gia thông minh hơn chúng ta nghĩ,” Giọng Vương Phụng Hi rất thấp, “Bùi Đại nãi nãi sai người đưa tin tức về Quảng Nam, nhưng từ đầu đến cuối người của Chu gia lại không đến giúp đỡ. Cho dù là Chu Tam công tử cũng quy quy củ củ ở trạm dịch, không có gì khác những quan viên địa phương kia.”
Vương Phụng Hi suy nghĩ một chút nói tiếp: “Chu gia dù sao cũng là đại tộc, lúc Cao Tông Hoàng đế khao thưởng công thần mặc dù không có Chu gia trong đó, nhưng Chu gia kinh qua mấy triều trước sau đều không ngã cũng là có bản lĩnh. Sao công tử lại muốn động thủ vào lúc này?” Những năm này quan hệ Chu gia giành được không ít, chắc chắn là cục xương khó gặm.
Bùi Khởi Đường nhìn Vương Phụng Hi, “Bây giờ không phải như trước đây, ta cũng không phải là thần tử mưu nghịch chạy trốn khắp nơi đó nữa, oan tình của phụ thân đã sửa lại, những quan viên vô tội bị liên lụy kia cũng đều được thả ra khỏi đại lao, không có ai tránh hai chữ ‘Khánh Vương’ kia như tránh rắn rết nữa rồi, bây giờ là lúc phải đi về phía trước.”
Nghe lời này trong lòng Vương Phụng Hi dâng lên cảm giác kích động.
Bùi Khởi Đường nói: “Giành lấy Quảng Nam, nơi đó có chiến mã, có thể gây dựng kỵ binh của chúng ta, thông qua đường biển có thể phối hợp với Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433139/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.