Lang Hoa ngồi trên giường, thuận tay sờ một cái, trên đệm rải rác toàn là táo và đậu phộng.
Sau một hồi náo nhiệt, trong phòng nhất thời yên tĩnh lại.
Lang Hoa đang cảm thấy kỳ quái, chỉ nghe thấy hỉ nương ho khan một tiếng: “Tứ gia, trong tay ngài cầm hai cái cẩn*, giờ phải mở khăn đội đầu của tân nương chứ.”
*Cẩn: là quả bầu, bổ quả bầu làm đôi, tân lang tân nương mỗi người cầm một nửa rót rượu mời nhau trong lễ thành hôn.
Nữ quyến trong phòng không nhịn được bật cười.
Lang Hoa đang tò mò rốt cuộc xảy ra chuyện gì thì giọng của Bùi Khởi Đường từ bên cạnh truyền tới: “Hoá ra phải mở khăn đội đầu trước, ta còn tưởng rằng phải uống rượu hợp cẩn trước.”
“Tứ ca ca không vén khăn đội đầu lên thì uống rượu thế nào? Tứ tẩu còn không căng thẳng, sao sắc mặt huynh lại thay đổi cả rồi.”
Mặc dù Lang Hoa không nhìn thấy nhưng đã cảm nhận được sự căng thẳng và luống cuống của Bùi Khởi Đường, hoá ra hắn cũng có lúc như vậy, không phải là gặp phải chuyện gì cũng có thể dửng dưng.
Tâm trạng vui vẻ, mong đợi dường như lấp đầy nàng, đang lúc nàng không tự chủ được mỉm cười, trong đầu chợt nghĩ tới một giọng nói.
“Sai lầm lớn nhất của hắn chính là lấy ngươi, mới có thể rơi vào kết quả như vậy.”
Lang Hoa không tự chủ được rùng mình một cái.
“Lang Hoa.”
Lang Hoa chỉ cảm thấy trước mắt bỗng nhiên sáng lên, khăn đội đầu đỏ đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433121/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.