Tiếng cười của Đinh ma ma rất khẽ, nhưng lại khiến người nghe sởn tóc gáy.
Mang theo sự khinh thường và mỉa mai.
Đinh ma ma ngước mắt lên, nhìn Từ Cẩn Du: “Đại tiểu thư không phải nói sẽ bảo vệ cho nô tỳ sao? Sao lại một câu cũng không chịu nói thay nô tỳ?”
Từ Cẩn Du không khỏi run rẩy, hốt hoảng nói: “Ngươi đang nói cái gì thế hả? Ta không biết gì cả,” Nói rồi nhìn Từ lão phu nhân, “Tổ mẫu… người hãy tin con.”
Lời của Từ Cẩn Du còn chưa nói hết, Đinh ma ma đã “phì” một cái: “Nếu không phải nể mặt Tam lão gia, ta căn bản sẽ không tới hầu hạ ngươi.”
Lời của Đinh ma ma khiến cho tất cả mọi người đều ngẩn ra, sắc mặt Từ Cẩn Du khó coi, Từ lão phu nhân thậm chí quên cả quát mắng.
“Ngươi không muốn làm con gái của Tam lão gia, Tam lão gia cũng không muốn nhận ngươi. Người vừa ngu xuẩn lại nham hiểm như ngươi, trong lòng chỉ có bản thân mình, cho tới bây giờ không coi bất cứ ai ra gì.” Đinh ma ma nói tiếp, “Rõ ràng là ngươi phạm sai lầm, nhưng lại có thể đẩy cho người khác, chẳng trách Cố gia không chịu cho ngươi vào cửa, ngươi sao có thể so được với Cố Lang Hoa kia?”
Môi Từ Cẩn Du run rẩy: “Ngươi im miệng… tổ mẫu... mau kêu người lôi bà ta xuống đi, bà ta điên rồi... toàn nói những lời điên rồ.”
Đinh ma ma nói: “Vốn dĩ chính là ngươi muốn xin Tam lão gia giúp đỡ, ngươi muốn gả cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433094/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.