Lang Hoa nghe xong lời của Kiều ma ma liền đứng lên.
A Quỳnh lập tức cầm nón che tới đội lên cho Lang Hoa.
Lang Hoa đi tới cửa dặn dò A Mạt: "Cầm lấy hòm thuốc, chúng ta đi gặp Tào đại nhân."
A Mạt đáp lại một tiếng.
Kiều ma ma ngẩn ra đó, rốt cuộc Cố Đại tiểu thư này muốn làm gì? Còn chưa nói hết lời mà sao đã đi rồi.
Thấy bóng Lang Hoa dần khuất, Kiều ma ma liền muốn đuổi theo ra ngoài, nha hoàn mặt đen thui đó lập tức lại chặn trước mặt bà ta, lạnh lùng nói: "Bà chuẩn bị tự mình phái người về Minh gia, hay là để chúng ta tới Minh gia đòi nợ? Nếu chúng ta tới cửa, chỉ e sẽ không hay ho gì đâu."
Kiều ma ma cứng người, sắc mặt tái mét.
Lời này là ý gì? Lẽ nào Cố gia còn muốn nhốt bà ta ở đây sao?
Lang Hoa đi tới ngoài phòng nghe thấy tiếng của Hàn Yên không nhịn được muốn cười. Trong kiếp trước, nàng bị nhốt trong phòng, chỉ mong có thể giữ lấy một vùng trời bình yên trong phòng mình, bất luận là mình hay là người bên cạnh xưa nay đều dè dặt hành sự, đến Hàn Yên cũng chưa từng lớn tiếng nói chuyện như vậy.
Giờ tốt rồi, họ không bị gò bó, cũng không cần sống vô dụng như thế nữa.
...
Minh Tòng Tín nhíu mày, vốn đang thích thú vào kinh, lại không ngờ nghênh đón ông ta là những việc xấu khiến ông ta chán ghét.
Quản sự lập tức quỳ xuống: "Lão gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433058/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.