Chương trước
Chương sau
Bùi Tư Thông đứng làm môn thần ở cổng Cố gia một lát.

Không đưa thiệp trước mà đột nhiên tới, kết quả chắc chắn là như vậy, nhưng trước khi tới ông ấy đã có sự chuẩn bị tâm lý, thanh danh của Cố Đại tiểu thư bị Bùi Khởi Đường liên lụy không ít, chưa biết chừng bây giờ Cố gia tránh Bùi gia như tránh mãnh thú vậy.

Nghĩ tới điểm này, Bùi Tư Thông liền cảm thấy có chút ngại ngần.

“Bùi đại nhân, mời ngài vào,” Quản sự Cố gia ra đón, “Lão gia nhà chúng ta đã đi thay áo rồi, mời ngài tới thư phòng trước.”

Bùi Tư Thông thở phào trong lòng, hạ nhân Cố gia khách sáo như vậy, ít nhất chứng tỏ Cố gia không quá phản cảm Bùi gia.

Hạ nhân Cố gia vừa bưng trà, Cố Thế Hoành đã tới, hai người gặp mặt lập tức hành lễ với nhau.

Bùi Tư Thông khiêm tốn: “Khuyển tử lần này gây ra phiền phức lớn, Cố gia không chỉ không trách tội còn ra tay giúp đỡ như vậy, chúng ta thật sự vô cùng cảm kích.”

“Bùi đại nhân đừng khách sáo,” Cố Thế Hoành mỉm cười, “Bùi gia cũng là bị người ta hại, hơn nữa, bên trong đó cũng có quan hệ với Cố gia, giờ coi như làm sáng tỏ rồi.”

Bùi Tư Thông cười cảm ơn, hai người lẳng lặng nhấp trà.

Bùi Tư Thông ngước mắt lên thử thăm dò nói: “Tóc Cố huynh cũng có sợi bạc rồi.”

Cố Thế Hoành cười nói: “Suy cho cùng cũng đã lớn tuổi...”

Cười cười nói nói như vậy, dường như đã nhanh chóng kéo gần khoảng cách, Cố Thế Hoành cũng nghĩ tới việc Bùi Khởi Đường giúp ông ấy nhổ tóc bạc.

“Năm tháng không tha một ai,” Bùi Tư Thông nói, “Chớp mắt con trẻ đều đã lớn như vậy rồi, Cố huynh cũng biết, lão Tứ nhà ta thật sự không giống như những tin đồn bên ngoài đó.”

Cố Thế Hoành gật đầu: “Khi ở Tây Hạ ta đã biết, Bùi tướng quân một lòng vì nước vì dân.” Nói tới đây Cố Thế Hoành không cầm được suy nghĩ, lẽ nào hôm nay Bùi Tư Thông tới để nhắc chuyện hôn sự của hai đứa trẻ?

Mặt Bùi Tư Thông hơi đỏ, tỏ ra vô cùng ngại ngần, ánh mắt lại kiên định: “Cố huynh, việc lần này vốn là chúng ta không đúng, tâm tư của Khởi Đường chắc Cố huynh cũng đã biết rồi. Lần này ta về nhà, thái phu nhân nhà chúng ta lập tức gọi ta tới dặn dò, không có gì khác, chỉ là bảo ta nhờ người tới nhà làm mai, xin Cố huynh gả Lang Hoa cho Khởi Đường.”

Đúng là tới ngỏ lời kết thân.

Cố Thế Hoành ngây ra.

Việc của Triệu gia còn chưa giải quyết, vụ án Khánh Vương mới vừa tra rõ, chỗ Thái hậu... còn có rất nhiều việc phải làm, Bùi Tư Thông lại không nhắc tới những việc này, mà là trực tiếp tới đề nghị kết thân.

Bùi Tư Thông nói: “Phu nhân nhà ta bảo ta tìm ông mai bà mối, e là cứ lần khất như vậy, đi đi lại lại sẽ làm lỡ ngày tốt. Sau chuyện lần này, ta thật sự sợ đêm dài lắm mộng, lỡ lại gây ra phong ba gì, đến lúc đó lại thành lễ giáo của chúng ta không chu toàn rồi.”

Dù Bùi Tư Thông và Bùi Khởi Đường không phải cha con, nhưng có vài chỗ đúng là hơi giống nhau.

Hai người đều không làm việc theo lẽ thường.

Nhưng lễ giáo không chu toàn mà Bùi Tư Thông nói là ý gì?

Cố Thế Hoành trầm ngâm: “Không phải ta không đồng ý, chỉ là việc này không vội được, chúng ta còn phải bàn bạc thêm.” Ông ấy luôn cảm thấy Lang Hoa còn quá nhỏ, chỉ cần nhắc tới hôn sự, ông ấy ít nhiều đều không nỡ, con gái thành thân quá sớm, khi sinh nở sẽ có vấn đề.

“Cố huynh, trước đây chúng ta đã quen biết, cho nên có vài lời ta cũng không giấu giếm,” Bùi Tư Thông nói tới đây liền dừng lại, “Hoàng thượng đã nhắc tới việc muốn ban hôn cho Khởi Đường, nếu lời vàng ý ngọc ban ra, là không thể cứu vãn, nhưng Khởi Đường không thể lấy nữ tử khác.”

“Việc này không thể cứ tắc lại ở đây, phải nghĩ được một cách giải quyết.”

Cố Thế Hoành nghĩ kỹ lời của Bùi Tư Thông, loáng thoáng nghe hiểu ý của lời này.

Bùi Tư Thông không giấu giếm, vô cùng thẳng thắn: “Bất luận thế nào, Bùi gia chúng ta đều nên nói rõ việc này với Cố gia. Cố huynh yên tâm, nếu Lang Hoa thật sự có thể gả vào Bùi gia, chúng ta sẽ đối đãi với nó như dâu trưởng, địa vị của Khởi Đường trong lòng chúng ta là gì thì Lang Hoa cũng sẽ như thế. Dù ta không thể bảo đảm sau khi tới Bùi gia, Lang Hoa sẽ không phải chịu bất cứ ấm ức nào, nhưng ta có thể chắc chắn rằng, bất luận xảy ra chuyện gì, trưởng bối là ta cũng sẽ đứng về phía nó trước.”

Bùi Tư Thông nhìn Cố Thế Hoành. Bùi phu nhân bảo ông đi tìm bằng hữu biết nói chuyện làm ông mai, ông nghĩ đi nghĩ lại, có lẽ ông không biết nói chuyện, nhưng ông sẽ nói sự thật cho Cố gia.

Cố Thế Hoành hơi xúc động, có người có thể đích thân đi cầu thân cho nhi tử, nhưng không ai có thể bảo đảm bất luận xảy ra chuyện gì đều đứng ở phía Lang Hoa.

Bùi Tư Thông nói: “Lang Hoa gả tới Bùi gia, ta sẽ bảo vệ nó giống như Cố huynh, bất luận nó muốn làm gì, đều có thể làm, sẽ không bị gò bó. Cố huynh không có con trai, nếu có lòng muốn để Lang Hoa kế thừa Cố gia, ngoài trưởng tử thì con của hai đứa nó, đều có thể tiếp quản việc của Cố gia.”

Bùi Tư Thông rất khéo léo nói rõ ý tứ.

Con trai của Cố Lang Hoa và Bùi Khởi Đường có thể họ Cố.

Đây là muốn xua tan tất cả lo lắng của Cố gia.

Nhất định là vô cùng coi trọng hôn sự này, Bùi gia mới có thể làm như vậy.

Cố Thế Hoành cảm nhận được thành ý và sự tôn trọng của Bùi gia, ông ấy ngẩng đầu lên không từ chối Bùi Tư Thông như lúc nãy, mà nói: “Ý Bùi huynh là, Hoàng thượng sẽ ban hôn cho hai nhà Bùi, Cố?”

Bùi Tư Thông nói: “Đây là kết quả tốt nhất, lần này ta tới, chính là muốn nói rõ với Cố huynh, tránh để lại khúc mắc trong lòng Cố gia.”

Dù nói như vậy tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết, nhưng tâm tư của Cố gia càng quan trọng hơn, họ muốn kết thân, chứ không phải tính kế sau lưng, phải nói rõ ràng.

“Bùi huynh ngồi chút,” Cố Thế Hoành đứng lên, “Ta đi bẩm báo lại những lời này cho lão thái thái.”

Bùi Tư Thông vội đứng theo dậy: “Xin Cố huynh nói thêm đôi câu tốt đẹp, để ta cũng có thể thỉnh an lão thái thái hôm nay.” Cố Lang Hoa lớn lên bên cạnh Cố lão thái thái, thái độ của Cố lão thái thái đặc biệt quan trọng.

Cố Thế Hoành đáp lại một tiếng, quay người đi ra ngoài.

Bùi Tư Thông thở phào, qua việc này ông coi như đã nhìn thấu, cũng chỉ có Cố Đại tiểu thư mới có thể nắm được Khởi Đường, cho nên ông cũng không nghĩ gì khác, chỉ cần có thể bình an đón Lang Hoa vào cửa...

Nghĩ tới những điều này, Bùi Tư Thông không cầm được “ồ” một tiếng. Cũng lạ thật, ai ai cũng muốn tìm con dâu ngoan ngoãn về, như vậy sẽ dễ phu xướng phụ tùy. Vậy mà cái ông muốn lại là nàng dâu có thể quản thúc được thằng nhóc đó, khiến thằng nhóc đó cũng biết quy tắc và lễ giáo trong nhà.

Nghĩ tới đây, Bùi Tư Thông lại cười ra tiếng.

Khương ma ma đứng bên ngoài nhìn thấy, không cầm được cảm thấy vị Bùi đại nhân này thật sự rất kì lạ, lúc thì kinh ngạc, lúc lại cười ngốc. Nếu Đại tiểu thư gả tới Bùi gia thật, gặp phải một ông bố chồng như vậy cũng không biết là việc tốt hay việc xấu.

...

Cố lão thái thái nghe Cố Thế Hoành nói một lượt, sau đó ngẩng đầu lên: “Nói như vậy, Bùi gia là tới đưa tin cho chúng ta, nếu là Hoàng thượng ban hôn, chúng ta cũng có chuẩn bị.”

Cố Thế Hoành nói: “Bùi đại nhân còn nói muốn bái kiến mẫu thân.”

Cố lão thái thái sầm mắt xuống, trưởng bối gặp mặt, giữa hai bên có trao đổi qua lại, hôn sự này cũng coi như đã định, trừ phi một bên lại thay đổi tâm tư: “Chẳng trách Bùi gia đi qua mấy triều không đổ, người nào người nấy tinh ranh hơn khỉ, nhắm chuẩn thời cơ là ra tay, không chút hồ đồ.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.