Chương trước
Chương sau
Hoàng Đế đang suy nghĩ.

Nội thị vào nói: “Hoàng thượng, Châu Trực đại nhân của Đại Lý Tự đưa sớ, nói là có án tình quan trọng muốn bẩm báo Hoàng thượng.”

Châu Trực là người đi theo Khuất Thừa Như thẩm án.

“Khuất Thừa Như tới chưa?” Hoàng đế hỏi.

Nội thị nói: “Chưa ạ, chỉ có Châu Trực đại nhân.”

Hoàng đế sầm mắt: “Gọi vào đi!” Từ Ninh Cung xảy ra chuyện, giờ điều hắn muốn biết nhất là án tình của Triệu gia có tiến triển gì không.

Châu Trực vào đại điện, lập tức quỳ xuống: “Hoàng thượng xảy ra chuyện lớn rồi, hôm nay trong đại lao xảy ra chuyện lớn rồi.”

Hoàng đế nhíu mày muốn quở trách Châu Trực này, thân làm quan viên Đại Lý Tự, triều đình uỷ thác trọng trách cho hắn, hắn lại không biết lễ giáo như vậy, vừa vào đã la hét.

Hoàng đế nén cơn giận đang dâng lên, uy nghiêm nhìn Châu Trực.

Châu Trực nuốt ực một cái lập tức nói: “Hoàng thượng, Triệu gia cung khai... nói... Thái hậu nương nương... Thái hậu nương nương...”

Hoàng đế cắn chặt răng: “Nói.”

Châu Trực lúc này mới nói: “Thái hậu nương nương từng viết thủ dụ điều động đại quân biên cương, giúp Khánh Vương mưu phản, mấy năm nay Triệu gia luôn điều tra tung tích của thủ dụ này, mấy ngày trước Triệu... Triệu Tông Thúc vừa lấy được thủ dụ, mục đích chính hắn vào cung diện thánh là bẩm báo Hoàng thượng việc này, không ngờ lại bị Thái hậu giết.”

Triệu Tông Thúc là tên của Triệu Tam lão gia.

Nghe tới người này, Hoàng đế đột nhiên có chút không thoải mái, trước mắt xuất hiện cảnh Triệu Tông Thúc áo sống không chỉnh tề chết trên giường.

Triệu Tông Thúc tiến cung vì cái gì Hoàng đế rõ hơn ai hết, sao có thể có liên quan tới thủ dụ, lẽ nào Triệu gia là muốn mượn cơ hội này lật đổ Thái hậu?

Châu Trực nói tiếp: “Thái hậu nương nương nhốt hoàng... Triệu thị... cũng là vì muốn uy hiếp Triệu gia, muốn Triệu gia nhận tội này, không thì Thái hậu sẽ xử tử Hoàng hậu nương nương.”

“Người của Triệu gia còn nói, Hoàng hậu nương nương đã có thai, người của Triệu gia dù liều mạng cũng phải bảo vệ Hoàng tử.”

Nghe rất hợp tình hợp lý.

Nếu trước hôm nay, Hoàng đế nghe xong chắc cũng phải tin vài phần, đáng tiếc, giờ Từ Ninh Cung xảy ra chuyện, Thái hậu đã đưa Triệu thị tới đây.

Triệu thị đang yên ổn ở điện bên phía sau, nói gì uy hiếp?

Hoàng đế sớm đã nghe nói Khánh Vương hẹn với Hàn gia, Vương gia, đợi khi Khánh Vương giương cờ khởi nghĩa, sẽ đích thân viết thủ dụ cho hai nhà. Hai nhà lấy cớ vào kinh cần vương, dẫn đại quân tiến sát dưới thành, ép hắn thoái vị.

Hai phần thủ dụ này luôn không có tung tích.

Cho nên Hoàng thượng luôn kiêng dè Hoài Nam Vương và Phủ Vinh Quốc Công.

Giờ người của Triệu gia lại nói thủ dụ là Thái hậu viết, năm đó Thái hậu chuẩn bị lập Khánh Vương.

Hoàng đế nhìn về phía Châu Trực: “Người của Triệu gia lấy được thủ dụ rồi?”

Châu Trực vội nói: “Triệu Tông Bá nói trừ phi có thể bảo đảm Hoàng hậu nương nương bình an, hắn mới có thể giao thủ dụ ra, vi thần không dám tự quyết định... cho nên mới...”

Thường An Khang bên cạnh nghe thấy lời này đột nhiên đổ mồ hôi lạnh. Thái hậu nương nương chỉ một suy nghĩ sai là có thể khiến trong cung đại loạn. Nếu Triệu thị xảy ra chút sơ suất nào ở Từ Ninh Cung, Triệu gia tố cáo như vậy, chỉ e Hoàng thượng và Thái hậu sẽ thật sự phải phân ra cao thấp thắng thua, không biết có bao nhiêu người vì vậy gặp tai ương. Dù là hiện tại, răng ông ta cũng đang đập vào nhau cồm cộp.

Ánh mắt Hoàng đế u ám: “Trẫm muốn xem thủ dụ đó.”

Châu Trực vội đáp: “Vi thần đi đòi người của Triệu gia đưa thủ dụ ra.”

Hoàng đế hài lòng gật đầu, lại đột nhiên nghĩ ra: “Khuất Thừa Như đi đâu rồi?”

Nhắc tới Khuất Thừa Như, mặt Châu Trực có chút khó coi, dừng lại nói: “Khuất đại nhân hôm nay công vụ bận rộn, có người kêu oan cáo trạng Cố gia... Khuất đại nhân...”

“Hắn đúng là rất bận...” Trên mặt Hoàng đế nổi lên vẻ giận dữ, “Truyền Khuất Thừa Như tiến cung cho Trẫm.”

Châu Trực không dám nói thêm, cúi đầu thận trọng lui ra ngoài.

Châu Trực vừa rời khỏi, cung nhân ngoài điện liền bước nhanh vào báo tin.

“Chỗ Từ Ninh Cung có tin rồi, hạ nhân của Phủ Ninh Vương khai nhận, ma ma hầu hạ Ninh Vương đó có qua lại với Khuất Thừa Như đại nhân của Đại Lý Tự, hạ độc Ninh Vương là để giúp Triệu gia thoát nạn.”

Ninh Vương lại bị người bên cạnh hạ độc.

Hoàng đế nhíu mày, chỉ có tên ngốc đó mới có thể bị tính kế như vậy.

Khuất Thừa Như quả nhiên có vấn đề.

Chẳng trách vụ án của Triệu gia ở trong tay hắn luôn không có tiến triển.

Để có thể thoát thân, Triệu gia đúng là nghĩ hết mọi cách, một mặt sắp đặt Ninh Vương trúng độc, một mặt thông qua Châu Trực bẩm báo việc thủ dụ của Thái hậu cho hắn.

Nước cờ này đúng là rất đẹp.

Hắn thật sự muốn mượn tay của Triệu gia loại bỏ Thái hậu sao? Việc hôm nay của Từ Ninh Cung đã khiến cho cả hoàng cung đều biết, hắn sao có thể bịt miệng mọi người.

Huống gì còn có Thái phi ở đó.

Trừ phi thủ dụ đó vô cùng đáng tin.

Triệu gia rốt cuộc là thế nào, rốt cuộc Khuất Thừa Như đáng chết đó đang làm gì?

Nếu đổi lại là Bùi Khởi Đường có lẽ đã làm sáng tỏ việc này, đâu cần khiến hắn ở đây suy đoán.

...

Khuất Thừa Như cảm giác được bụng lại đau đớn sôi lên.

“Ùng ục” một tiếng vang lên, “ùng ục” hai tiếng vang lên, ông ta không nhịn nổi chạy thẳng vào tịnh phòng.

Cả nửa ngày hắn gần như đều ở trong tịnh phòng.

Khuất Thừa Như nhíu mày, cơ thể hắn lại khó chịu đúng vào lúc này, thật mong vụ án của Triệu gia có thể sớm thuận lợi kết thúc.

“Khuất đại nhân, Khuất đại nhân...” Giọng nói của tuỳ tùng truyền tới.

Khuất Thừa Như ho một tiếng, tuỳ tùng bên ngoài lập tức bịt mũi bẩm báo: “Khuất đại nhân, Châu Trực Châu đại nhân từ trong cung đi ra, nói là... Hoàng thượng triệu ngài qua đó hỏi chuyện, nội thị vẫn đang đợi ở phía trước.”

Sao Châu Trực đã tiến cung rồi, Khuất Thừa Như suýt chút đứng thẳng lên đi ra ngoài.

Khuất Thừa Như nhanh chóng chỉnh lại y phục, vội vội vàng vàng đi tới tiền đường, Châu Trực lập tức lên đón, Khuất Thừa Như còn chưa chất vấn chuyện Châu Trực tự ý tiến cung, Châu Trực đã mở miệng trước: “Khuất đại nhân, cuối cùng ngài cũng về rồi.”

Về rồi?

Khuất Thừa Như nhíu mày, hắn luôn ở trong nha môn, chẳng qua chỉ bớt chút thời gian đi gặp người của Phương gia một chút, xem những án tông cáo trạng Cố gia và Bùi gia đó, chạy vào tịnh phòng mấy lần mà thôi.

Khuất Thừa Như đang muốn chỉnh lại cách nói của Châu Trực, Châu Trực đã nói tiếp: “Triệu gia cầm tới thủ dụ của Thái hậu, Khuất đại nhân vừa hay cầm cùng trình lên Hoàng thượng đi!”

Thủ dụ của Thái hậu?

Chuyện này là sao?

Mấy ngày nay hắn luôn tăng cường thẩm vấn người của Triệu gia, bọn Triệu Tông Bá ở trước mặt hắn không chịu nói thêm một chữ, hắn không biết “Thủ dụ của Thái hậu” mà Châu Trực chỉ là thứ gì.

Đột nhiên trong lòng Khuất Thừa Như cảm thấy rất bất an, sao chớp mắt lại có nhiều chuyện như vậy? Hắn có cảm giác như mình bị bịt bên trong trống.

Giọng nói của nội thị không nặng không nhẹ vang lên: “Việc không thể chậm trễ, Khuất đại nhân cùng tiến cung với chúng nô tài đi, Hoàng thượng còn đang đợi ở trong Cần Chính Điện đó.”

“Đợi một lát.” Mọi người nghe thấy tiếng bước chân dồn dập.

“Khuất đại nhân cũng đem toa thuốc Phương gia hiếu thuận ngài tiến cung đi, vào trong cung trước mặt Hoàng thượng chúng ta cũng dễ tranh cãi.” Bùi Khởi Đường bước bước lớn đi vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.