Bùi Khởi Đường cúi đầu chăm chú nhìn nàng, đừng nói ánh mắt hắn nặng nề hơn bình thường, cho dù là sấm vang chớp giật, nàng cũng sẽ không sợ.
Cho nên vào giờ phút này, nàng chỉ là bị những lời này chạm đến.
Bị câu nói kia của hắn, vĩnh viễn sẽ không thể không liên quan, động đến tiếng lòng.
Nàng chỉ là nhắc tới Triệu thị và Hoàng đế, mới nói vài câu, không ngờ Bùi Khởi Đường sẽ phản ứng như vậy.
Hắn tưởng thật, nghiêm túc, trong mắt là tha thiết vô cùng nóng ruột.
Trước mắt Lang Hoa bỗng nhiên hiện ra tình hình Bùi Khởi Đường lúc từ Diêm Châu trở lại, nằm ở trên giường nhỏ sơ sài, ngủ say, bình tĩnh như vậy, an ổn như vậy, chỉ có người hoàn toàn tín nhiệm, mới có thể thản nhiên như vậy.
Mà nàng thì sao?
Chẳng phải là càng ngày càng tín nhiệm hắn sao.
Lang Hoa không khỏi đỏ mặt, vốn là đang nói chuyện đứng đắn, làm sao lại bị hắn chuyển đề tài, biến thành thế này.
Nàng không khỏi ngẩng đầu lên, cáu giận nhìn Bùi Khởi Đường: “Huynh còn muốn nghe ta nói hay không?”
“Nghe, nghe, nghe,” Khí thế vừa rồi của Bùi Khởi Đường lập tức mất sạch sẽ, đổi thành sủng ái và ôn hoà, “Ta chỉ là muốn nàng biết tâm tư của ta.”
Mặt nàng hơi ửng hồng, nhìn càng thêm động lòng người, Bùi Khởi Đường không nhịn được nghiêng người tới.
Lang Hoa nhẹ nhàng tránh né, vẻ e lệ rụt rè trong mắt càng sâu hơn, “Ngồi im đi, nếu như huynh không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432964/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.