Chương trước
Chương sau
Thái hậu lẳng lặng nghe, hồi lâu mới hỏi: “Vậy sao?”

Từ lão phu nhân không chớp mắt, rất bình thản nói: “Con trai Từ Tùng Nguyên của thần thiếp đến Hình bộ tra hỏi mấy lần, cũng không tra ra chỗ sai nào cả.”

Thái hậu gật gật đầu: “Ai gia biết rồi.”

Từ Cẩn Du bên cạnh đầy vẻ kinh ngạc, không ngờ Trang Vương phi lại nói, thứ cô là bị Hoàng hậu hại chết. Nếu quả thật là như vậy, Thái hậu gọi tổ mẫu tới là muốn làm chủ cho Từ gia?

Nói xong Thái hậu phân phó nữ quan: “Để cho Từ lão phu nhân và Cẩn Du đi vào khách sảnh nghỉ ngơi đi!”

Ra khỏi phòng, đến chỗ yên tĩnh, Từ Cẩn Du vội vàng mở miệng hỏi: “Tổ mẫu, người thật sự không biết chuyện của thứ cô sao? Hình như Thái hậu nương nương rất để ý chuyện này, hay là để cháu gái đi nghe ngóng xem.”

“Nghe ngóng cái gì?” Mặt Từ lão phu nhân sa sầm xuống.

Bây giờ đã rất rõ ràng, Thái hậu và Hoàng thượng đang giao đấu, mà bọn họ chính là con cờ trong tay Thái hậu, nếu như bà ta thừa nhận cái chết của Từ Như Tịnh có điều kỳ lạ, thì chẳng khác nào là đứng về phe Thái hậu.

Từ gia là nhà quan lại, lúc bà ta mới gả vào Từ gia, đã nghe trưởng bối nói các loại đạo lý, nếu như muốn đứng sừng sững không ngã trong triều đình, thì phải khéo léo, nhưng lại không thể hoàn toàn phụ thuộc vào ai. Bởi vì không Hoàng đế nào có thể dễ dàng tha thứ cho đại thần kết đảng kiếm chác, nhất là đối nghịch với Hoàng đế.

Hoàng gia nhiều quy củ, làm bề tôi phải làm ba phần giữ lại bảy, cho nên Cẩn Du có thể hầu hạ bên Thái hậu, Từ gia lại không thể mặc cho Thái hậu ép buộc.

Bà ta cũng không phải là Cố gia đó, bởi vì xuất thân quá thấp, không cách nào lựa chọn, gặp phải sóng gió không đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió, thì chẳng khác nào không có chỗ dùng.

Từ lão phu nhân lạnh nhạt nói: “Con yên tâm, Thái hậu muốn đối phó Triệu gia, chưa chắc phải dùng chúng ta, chúng ta chỉ cần ngồi bên cạnh, tự nhiên sẽ có người xông lên trước.”

“Thái hậu đến tìm chúng ta, chúng ta phụng bồi cẩn thận, Hoàng thượng bên kia có ý kiến gì, chúng ta cũng phải tiếp, đã bao nhiêu năm rồi lão thần trong kinh đều là cái bộ dạng này.”

Nếu như Thái hậu và Hoàng thượng lật thuyền, bọn họ nhất định phải tìm được đường lui cho mình.

Hoàng thượng bị đoạt vị, bọn họ có thể thông qua quan hệ của Cẩn Du dựa vào Thái hậu. Thái hậu bị Hoàng thượng áp chế, Tùng Nguyên vẫn còn ở Trung Thư Tỉnh trung thành làm việc cho Hoàng thượng.

Đây mới là tác phong của người làm quan.

Tuỳ bọn họ loạn thế nào, mặc bọn họ ầm ĩ thế nào, chính là phải lấy tĩnh khắc động, như vậy mới có thể lâu dài, ổn định không thua thiệt.

“Mẫu thân con đâu?” Từ lão phu nhân nhìn về phía Từ Cẩn Du.

Mắt Từ Cẩn Du trầm xuống: “Tổ mẫu phải nói với mẫu thân một chút, mẫu thân và Cố Lang Hoa kia qua lại rất thân cận, vừa rồi nghe tổ mẫu nói như vậy, cháu gái cảm thấy, Cố Lang Hoa nói không chừng sẽ lợi dụng mẫu thân.”

“Lỡ Cố Lang Hoa xúi giục mẫu thân nói cái chết của thứ cô có điều kỳ lạ, đến lúc đó nhà chúng ta phải làm sao?”

Từ lão phu nhân nhíu mày: “Nhanh đi tìm mẫu thân con qua đây, ta phải nói chuyện với nàng ta.”

...

Tiệc rượu trong khách sảnh cũng giống như trước, các nữ quyến ngồi ở bên cạnh, cười uống trà ăn chút điểm tâm, nhưng ai cũng biết rõ trong lòng, hôm nay sợ rằng hành cung còn có sóng gió lớn ở phía sau.

Sau khi tin tức Trang Vương phi bị vặn hỏi truyền ra, Trang Vương gia cũng chưa lộ mặt trước mặt ai.

Bất kể là bị tông tộc hoàng thất mang đi, hay là bị giam lại, tội của Trang Vương sợ rằng còn lớn hơn Ninh Vương phi.

Lúc mọi người nói chuyện, thăm dò ý tứ qua lại, tựa như đều là đầm sâu từ từ hiện lên gợn sóng.

“Từ lão phu nhân.”

Các nữ quyến đứng dậy hành lễ với Từ lão phu nhân, nội thị đón Từ lão phu nhân đến ngồi xuống bên cạnh.

Từ lão phu nhân nhìn quanh, ánh mắt rơi xuống người Bùi phu nhân bên cạnh, Bùi phu nhân là chính thất của Bùi Tư Thông, mẹ đẻ của Bùi Khởi Đường.

Hình dáng Bùi phu nhân có mấy phần anh khí, nhìn chính là nữ tử phương Bắc, cười nói chuyện, giọng không lớn không nhỏ, bên cạnh vây quanh bốn năm nữ quyến, trên mặt mỗi người đều là vẻ mặt vô cùng phấn khởi. Lúc trước Từ lão phu nhân từng nghe người ta nói, Bùi phu nhân là trời sinh tính khí tốt, chưa từng tức giận với ai.

Người như vậy lại sinh ra một đứa con trai không chịu quản thúc, ngông cuồng như Bùi Khởi Đường.

Bùi phu nhân cười nhìn qua, Từ lão phu nhân vẫn không nói gì, Từ Cẩn Du liền đi lên trước hành lễ.

“Ta vẫn nói Từ lão phu nhân có phúc, bình thường có cháu gái như vậy bên cạnh, nhất định có chuyện phiền lòng gì cũng tan biến hết.” Bùi phu nhân vừa nói vừa đưa dây bầu ngọc bích xinh xắn cho Từ Cẩn Du.

Từ Cẩn Du cẩn thận nhìn một chút: “Tường vân này kết đẹp quá.”

Bùi phu nhân nói: “Là các vị tiểu thư trong nhà làm, sợ ta ra ngoài tay không có gì. Nói trắng ra, chỉ là mấy thứ đồ chơi, dỗ các ngươi vui vẻ.”

Tính Bùi phu nhân thật ôn hòa.

Từ Cẩn Du trong lòng vui vẻ, trên mặt cũng không giấu được nụ cười, nếu như có mẹ chồng như vậy, cuộc sống sau này cũng sẽ thoải mái. Đang nói chuyện, Hàng thị đi vào khách sảnh.

Thừa dịp chung quanh không có ai chú ý, Từ lão phu nhân nhìn về phía Hàng thị: “Đi đâu thế?”

Hàng thị mím mím môi.

Cố Đại tiểu thư chỉ điểm cho bà ta, chỉ cần Thái hậu nương nương hỏi tới chuyện Từ Như Tịnh, bà ta liền nói ra suy đoán trong lòng.

Nhìn sắc mặt của Hàng thị, trong lòng Từ lão phu nhân lập tức hiểu ra mấy phần, nụ cười hiền lành trên mặt kia lập tức cứng lại, chắc chắn Hàng thị đã nói lời không nên nói.

Nếu như không phải là ở trong tiệc rượu, Từ lão phu nhân nhất định sẽ đập bàn, dạy dỗ Hàng thị một trận.

Bà ta dạy nhiều năm như vậy, Hàng thị lại không tiến bộ chút nào, Từ lão phu nhân nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi đã nói những gì rồi?”

Hàng thị cụp mắt xuống, thấp giọng nói: “Con dâu chỉ nói thật thôi.”

Từ lão phu nhân đứng lên, Hàng thị lập tức tiến lên đỡ, hai người đi tới bên cạnh, thừa dịp không có ai ở bên, Hàng thị nói: “Mẫu thân, con dâu cảm thấy đây là cơ hội tốt, lão gia luôn cảm thấy chuyện của A Tịnh có điều kỳ lạ, nếu Thái hậu hỏi tới, thì cứ để tra cẩn thận xem sao.”

Từ lão phu nhân chỉ muốn vả vào mặt Hàng thị: “Ngươi biết cái gì, ta thấy ngươi là muốn hại chết Từ gia chúng ta thì có.” Nói rồi dùng sức siết chặt cánh tay Hàng thị.

Hàng thị bị nắm đau nhưng chỉ có thể cố gắng chịu đựng. Bà ta đã sớm biết có thể sẽ có kết quả như vậy, bình thường lão phu nhân cũng không cho phép bọn họ nhắc tới A Tịnh, lần này, bà ta lại nói ra tất cả ngờ vực với Thái hậu, sau khi Từ lão phu nhân biết được, tất nhiên sẽ nổi trận lôi đình.

Từ trên xuống dưới Từ gia không ai dám chọc tức lão phu nhân, trước đây bà ta cũng luôn dè dặt hầu hạ, không dám đi sai bước, nhưng lần này cũng không biết thế nào bà ta lại nhận lời Cố Đại tiểu thư.

“Lúc sáng ngươi qua đây không phải không thoải mái sao?” Từ lão phu nhân nhíu mày phân phó Hàng thị.

Hàng thị ngẩn ra.

Từ lão phu nhân sắc mặt không đắn đo: “Người ngươi không thoải mái không thể ở lại tiệc rượu trong hành cung nữa, kêu người đưa ngươi về nhà đi.”

Hàng thị hiểu, Từ lão phu nhân là muốn đuổi bà ta đi.

Hàng thị cắn môi: “Mẫu thân, người nghĩ lại xem, nếu con dâu đã nói ra ngoài, cũng không có lý nào thu hồi lại. Lại nói, A Tịnh chết không minh bạch, chịu ủy khuất là Từ gia chúng ta, tại sao chúng ta lại không được nói.”

Lại dám chống đối bà ta.

Từ lão phu nhân bừng lửa giận, lập tức phân phó: “Ngươi về nhà mẹ đẻ đi!”

Hàng thị kinh ngạc há miệng: “Mẫu thân, người… đây là…”

Khóe mắt Từ lão phu nhân dường như treo một tầng sương lạnh, ngước mắt lên: “Lời ta nói, ngươi nghe không rõ sao?” Nói rồi nhìn về phía hạ nhân bên cạnh, “Đại thái thái hôn mê, còn không qua đỡ lấy.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.