Từ Tùng Nguyên ở trong phòng nghe răn dạy của Từ lão phu nhân cả nửa ngày, mới thỉnh an Từ lão phu nhân rồi cáo lui ra ngoài.
Không biết là chuyện gì, sau khi từ Tây Hạ về nhà, ông ấy trái lại cảm thấy tâm trạng trở nên buồn bực, không bằng lúc ở Tây Hạ sống vui vẻ.
Lúc đó cùng Cố Thế Hoành nói chuyện, trong doanh trại nghe các tướng sĩ kể chuyện cười, luôn luôn có loại cảm giác trong lòng vui vẻ.
Về tới nhà, nghe mẫu thân và Cẩn Du lải nhải khuyên bảo không ngừng, ông ấy liền sinh ra một loại cảm xúc chán nản.
Không biết có phải nhìn Lang Hoa thời gian lâu rồi, ông ấy lại càng ngày càng cảm thấy tiểu cô nương đó ăn mặc tuỳ ý chút cũng tốt, xinh đẹp, đáng yêu lại mang theo chút khí khái anh hùng, đây mới là trẻ con, không thể người nào cũng đều có quy củ và hiền như khúc gỗ, giống như sắp vào quan tài vậy...
Cẩn Du ăn mặc trang điểm đều là theo sở thích của mẫu thân và Thái hậu, đứa bé mười mấy tuổi lại dùng trâm cài tóc giống như lão thái thái, trước đây ông ấy không chú ý lắm, giờ nhìn thế nào cũng thấy khó chịu.
Từ Tùng Nguyên về tới phòng chính, Hàng thị đang thu dọn chăn màn, nhìn thấy Từ Tùng Nguyên vội lên đón hầu hạ Từ Tùng Nguyên thay áo.
Hàng thị để nghênh đón Từ Tùng Nguyên trở về, cố ý dùng trứng gà đắp mắt, tiêu bớt một chút chỗ sưng đỏ, cũng quyết định tối nay không nhắc tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432835/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.