Một lúc lâu sau Mẫn Giang Thần mới ngừng khóc, ánh mắt đầy vẻ áy náy: "Muội vừa trở về nên nghỉ ngơi thật tốt, ta… đến chỉ để nói những chuyện này."
Lang Hoa an ủi Mẫn Giang Thần: "Chuyện vẫn chưa tệ như tỷ nghĩ, muội vốn định đến gặp tỷ, nhưng phụ thân vừa trở về, muội còn chưa kịp chải tóc rửa mặt, nên nghĩ chi bằng đợi đến ngày mai, không ngờ tỷ đến thăm muội ngay, lòng muội rất vui."
Mẫn Giang Thần không biết nên nói gì: "Ta bây giờ chỉ cần nghĩ đến việc sẽ bị gả đi, phải đối diện với những người hung hãn khát máu, ta liền cảm thấy vô cùng sợ hãi, chỉ muốn chết đi cho xong," Nàng ngẩng mặt nói, "Lang Hoa, có phải người ở đó rất hung ác không, muội... nhìn thấy họ có thấy sợ không?"
Khi chưa đến Tây Hạ, Lang Hoa cũng từng xem nhiều sách về Tây Hạ, trong đó viết người Tây Hạ quả thật rất tàn bạo, ăn thịt sống uống máu tươi, động một chút là giết người. Nhưng bây giờ xem ra, những gì viết trong sách chỉ là ăn ốc nói mò thôi, không phải sự thật.
Thật ra nước khác thì sao, ngoại tộc thì sao, tất cả đều là con người, chẳng qua lập trường của mọi người không giống nhau mà thôi.
Lang Hoa nói: "Tỷ nên đi xem thử, đến lúc đó sẽ hiểu những gì trên sách viết đều là gạt người, thật sự người Tây Hạ không hề giống như trong sách, tuy đa số bọn họ không giỏi cầm kỳ thi họa, nhưng họ cũng có cái đáng để chúng ta học hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432821/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.