Lang Hoa xuống xe ngựa, mắt thấy phụ thân bổ nhào vào trước mặt tổ mẫu, nàng đứng tại chỗ, ngực lại trướng lại đau.
Trong mắt tràn đầy nước mắt, chính là nàng lại có thể cảm giác được mình đầy mặt tươi cười, tâm tình khoái trá.
Đây là hỉ cực mà khóc.
Bọn họ người một nhà rốt cục đoàn tụ.
Cố Thế Hoành đứng lên cùng Lang Hoa một trái một phải giúp đỡ Cố lão thái thái đi vào nhà chính.
Trong phòng bày đặt hoa lan Cố Thế Hoành thích nhất, trường án bày đặt tình vũ thạch, bức hoành bên trên chính là gia huấn Cố gia.
Cố gia mới vừa đến kinh thành, lại đem tòa nhà bố trí cùng nhà cũ giống nhau như đúc, chính là vì làm cho ông nhìn thấy sẽ có cảm giác thân thiết. Cố Thế Hoành chỉ cần nghĩ lão mẫu thân mỗi ngày mỗi đêm đều ngóng trông hắn về nhà, trong lòng hắn liền khổ sở giống như đao cắt.
Cố lão thái thái nói: "Lang Hoa phát hiện con còn sống, cũng đã bắt tay vào làm bố trí viện này."
Cố Thế Hoành nhìn Cố Lang Hoa rúc vào bên người Cố lão thái thái, thân ảnh một già một trẻ lại một lần nữa làm cho ông hai mắt đẫm lệ.
May mắn ông đã trở lại, nếu không vĩnh viễn không biết những điều này.
Cố lão thái thái ngồi xuống, lòng tràn đầy vui mừng, làm cho nàng có vẻ càng thêm tinh thần phấn chấn.
Cố Thế Hoành ánh mắt xẹt qua mọi người trong phòng.
Lang Hoa trong lòng không khỏi run lên, phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432818/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.