🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chu Nhị cảm thấy Triệu Tam nói có đạo lý, ở thành trấn quan trọng của biên cương phương Bắc, cho dù là lão gia địa chủ cũng không có phô trương như vậy.



Thuần một sắc ngựa Mông Cổ, trên xe đầy rương hòm, mỗi chiếc xe đều có tiểu nhị đi theo, hẳn là gia quyến của vị Đại lão gia nào ấy.



Chu Nhị nghĩ nghĩ nuốt một ngụm nước miếng, hắn đã vài ngày không được ăn cơm no, đứa nhỏ trong nhà cũng đói mỗi ngày khóc không ngừng, tạo lại còn cả ngày tới cửa kiểm tra, nửa túi gạo bọn họ giấu ở hầm cũng lấy đi mất, nói là cái gì chứng cớ, không cho phép bọn họ chân chính rời đi, tùy thời chờ đợi nha môn gọi đến, đói khát cùng phẫn nộ làm cho bọn họ đã sớm mất đi lý trí.



"Dù sao đều là chờ chết, mặc kệ."



Tất cả mọi người nhỏ giọng đáp ứng.



"Vì bọn nhỏ, vì Hàng đại nhân, chúng ta cho dù lên núi làm thổ phỉ cũng đáng."



Triệu Tam đem cây cỏ trong miệng nhổ ra, "Vậy thì làm, sợ cái gì, đầu rơi để lại vết xẹo lớn, so với lúc sống bị khi dễ còn tốt hơn." Dù sao lưu dân cũng đều làm đạo phỉ, sơn phỉ ở biên cương một chút cũng không hiếm lạ, càng là dân chúng hiền lành thì chỉ càng bị quan phủ ức hiếp, đáng tiếc cẩu quan Hoàng Bân kia không ở nơi này, nếu không giết hắn cũng coi như một việc công đức, để hắn không thể lại ức hiếp dân chúng.



Có được chủ ý rồi, mọi người lập thành

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432810/chuong-310.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dạo Bước Phồn Hoa
Chương 310: Không thể buông tha
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.