Từ Tùng Nguyên nhìn thấy Chu Thăng mặt đầy râu đứng trước mặt ông ta, ông ta chỉ cảm thấy đầu óc như sắp nổ tung.
Chính là Chu Thăng này, mười mấy năm trước cứu ông ta từ phòng chứa củi ra, nói cho ông ta biết tin tức Tây Hạ sắp nội loạn, ông ta ôm tin tức này, trốn chạy về biên phòng Tây Bắc của Đại Tề, Đại Tề mới có thể thừa dịp Tây Hạ nội loạn thu hồi lại thành trì bị Tây Hạ chiếm lĩnh.
Sau chuyện đó, ông ta cũng từng nhờ người ở Tây Hạ hỏi thăm tin tức của Chu Thăng, nhưng đều không thu hoạch được gì. Bây giờ, Chu Thăng lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ông ta, nói với ông ta, “Từ đại nhân tin lời ta nói, thì hãy mau theo ta rời khỏi chỗ này đi.”
Tùng Nguyên làm sao có thể không tin, mười mấy năm trước nếu như không phải là Chu Thăng, ông ta ngay cả mạng cũng không còn.
Chu Thăng đột nhiên xuất hiện, hiển nhiên là có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra.
Mấy người ra khỏi cổng thành phủ Tây Bình, Từ Tùng Nguyên không nhịn được hỏi Chu Thăng, “Những năm nay ngươi vẫn ở lại Tây Hạ sao? Xảy ra chuyện lớn như vậy, không liên luỵ đến ngươi chứ?”
Chu Thăng gật gật đầu, “Sau khi thả đại nhân, ta cũng rời khỏi dịch trạm.”
Từ Tùng Nguyên nhìn Chu Thăng từ trên xuống dưới, Chu Thăng mặc đồ vải thô, trên mặt đầy nếp nhăn, có thể thấy dấu vết của năm tháng tôi luyện lên, hiển nhiên những năm này Chu Thăng ở Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432755/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.