Lúc Bách Thảo Lư làm thảo dược, thái y viện cũng cho ngự y đi qua kiểm tra rồi, còn có con dấu niêm phong của hộ bộ, làm sao có thể có thuốc giả.
Thái hậu lạnh lùng nói: “Nhất định là tên ngu xuẩn kia để cho người động tay chân.”
Chỉ cần là người ở bên cạnh Thái hậu đều hiểu “Ngu xuẩn” là chỉ Thái tử.
Sau khi hai nước hòa đàm, Thái tử giống như chiếm được rất nhiều lợi ích, trong phủ Thái tử bày tiệc rượu mấy ngày, những đại thần ủng hộ thái tử kia cũng dâng quà tặng, thật giống như chiến công tấn công Tây Kinh đã rơi vào đầu Thái tử vậy.
Thái hậu nhớ tới chuyện này lại cảm thấy buồn cười.
Thái tử nếu như lợi dụng khoảng thời gian này gọi mấy võ tướng thương nghị chiến thuật thật kỹ lưỡng, mời mấy lão Tướng quân làm phó tướng, hẳn sẽ có cơ hội giành lại Tây Kinh. Nhưng Thái tử lại quá ham cái lợi trước mắt, dẫn đến Tây Kinh đều là tướng lãnh trẻ tuổi mà hắn muốn cất nhắc, chỉ mời Tưởng lão Tướng quân vâng vâng dạ dạ hỗ trợ trấn giữ soái trướng, Tưởng lão Tướng quân này nổi danh là một người ba phải, đến chiến trường tuyệt đối sẽ không nghịch ý Thái tử.
Đáng tiếc tám vạn tinh binh của Đại Tề, không biết sẽ tổn thất bao nhiêu trên chiến trường Tây Kinh.
“Bùi Tứ đó làm sao thế?” Thái hậu hỏi.
Lễ bộ kiểm tra lễ vật Đại Tề ban thưởng cho Tây Hạ, Bùi Khởi Đường chẳng qua mới vào cung mấy lần, làm sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432732/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.