Năm chữ Đông Bình Trưởng Công chúa giống như là cọng rơm cứu mạng bị Hứa thị nắm lấy chặt chẽ.
Trước mắt bà ta giống như có một đường sáng màu vàng, tại nơi đường sáng ấy, bà ta nhìn thấy kiếp trước của mình, là như thế đáng thương, như thế bất lực.
Cho nên, thay vì nói Cố Thế Hoành không chịu làm theo lời bà ta khiến trái tim bà ta rét lạnh, chẳng bằng nói bà ta hận. Bà ta hận những kẻ kiếp trước đã dẫm trên đầu bà ta, cho nên bà ta không thể để cho bọn họ sống khá giả.
Hứa thị ha hả cười rộ lên, bà ta không thể chết được, bà ta tuyệt đối không thể chết.
Sự thống khổ lại quyết tuyệt của Hứa thị, cùng ánh mắt sợ hãi lại không cam lòng, làm cho Thẩm Xương Cát buông lỏng tay ra. Vào thời điểm bị chịu tra tấn, vẻ mặt con người là rất khó che lấp.
Thẩm Xương Cát lạnh lùng nói: "Đông Bình Trưởng Công chúa làm sao vậy?"
Đông Bình Trưởng Công chúa là Công chúa duy nhất của triều đại đi hòa thân nơi ngoại bang xa xôi. Lúc ấy Tiên Hoàng dùng thủ đoạn không quá quang minh, dùng hòa thân lừa Tây Hạ, đoạt lại thành trấn quan trọng ở biên cương. Cũng từ đó về sau, quan hệ Đại Tề cùng Tây Hạ trở nên căng thẳng, vận mệnh Đông Bình Trưởng Công chúa có thể đoán được.
Sau khi Hoàng thượng kế vị, ngài nhiều lần để cho Hoàng Thành Ti đến Tây Hạ hỏi thăm tình huống của Đông Bình Trưởng Công chúa, hai lần phái người tới Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432662/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.