Nghĩ đến Triệu Linh, Lang Hoa bỗng
nhiên lo lắng, nàng nhìn sang bên
cạnh, mới vừa rồi Triệu Linh còn ngồi dưới đất cắn nhánh cỏ, giờ đã không thấy đâu.
Phàn Ô phất tay cho người lôi đám người Tây Hạ lên xe, mới lôi được hai người mà trán hắn đã đổ mồ hôi hột, đám người Tây Hạ này cũng quá thảm rồi.
Nhưng cũng chỉ có cách này mới có thể làm cho người Tây Hạ còn sống mà không thê đánh người.
Nếu đây là dân chúng bình thường đánh, vậy thì người có kinh nghiệm sa trường như hắn nên cản thấy xấu hổ.
Cổ đại tiểu thư được Dược Sư lưu ly quang Như Lai điểm hóa, nhưng mà không ai nói Cổ Đại tiểu thư cùng Địa Tạng Vương Bồ Tát có giao tình.
Ngay cả hắn cũng hoài nghi, có phải Cổ Đại tiếu thư mời âm binh tới hay không?
Vẻ mặt Phàn Ô đau khổ, hắn cũng không biết nên nói Với tướng quân như thế nào, hắn sợ tướng quân ghi công lao này cho mình, hắn không có mặt mũi nghe tướng quân khích lệ.
Phàn Ô chỉ lo bận rộn, cũng không cẩn thận quan sát chung quanh, thủ hạ của hắn thì bận lôi binh sĩ người Tây Hạ lên xe, không biết cùng đám người của Triệu Linh nói cái gì mà mọi người cười ầm lên, như người một nhà.
Ngày xưa quân binh cùng thổ phỉ tụ một chỗ cũng là loại vui vẻ hoà thuận này, có lẽ đúng như Triệu Linh nói, nguyên bản bọn họ không phải phản quân gì, cũng không phải đạo phỉ gì mà chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432602/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.