Những chiếc xe ngựa kéo gạo vào thành đó dường như kéo dài mãi không dúrt. Tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người. Cuối cùng, hàng xe dài kẹt ở cổng thành, cũng không đi vào được nữa.
Trong đám người mơ hồ truyền tới tiếng ngẹn ngào sung sướng, sau đó có ոguծi nhỏ giọng kêu lên, “Lương thực, đều là lương thực, chúng ta có lương thực rôi.”
Loại thanh âm này lập tức khuếch tán ra ở trong đám người. "Là lương thực, chúng ta có lương thực rồi." Đám người vui mừng tột độ, tất cả mọi người đều hoan hô ăn mừng. Hàn ngự sử hoàn toàn không rõ rốt cuộc những lượng thực này từ đậu tới?«Từ giờ truyện sẽ bị lỗi chữ do tách pic» Lậ lương thực của ai? Có quan hệ gì với Mân Hoài hay không? Hãn quay đâu nhìn về phía Hàn Chương.
Trên mặt Hàn Chương đang tràn đầy vẻ tươi cười. Hàn ngự sử không nhịn được hỏi, “Hàn tướng quân, cái này..."
Hàn Chương đem hộp gỗ đàn tử trong tay đưa cho thuộc hạ, người thuộc hạ giơ cái hộp lên đi về phía đám người.
Hàn ngự sử kinh hô thành tiếng, "Hàn tướng quân không được làm như thế, vạn nhât cướp mât cái hộp thì phải làm như thể nào? Đó chính là người như vậ chứng cớ a.”
Hàn ngự sử vừa dứt lời, hắn liền lập tức cảm nhận được vô số cặp mặt nhìn về phía hãn, trong ánh mãt trần đây khinh thị, vẻ mặt xem thường, không biêt là ai ở trong đám người kêu lên một câu, “Những thứ này đêu là tiên của chúng ta, tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432576/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.