Vương Kỳ Chấn hơ tay trước lò lửa, mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa trước mặt. Nếu tuỳ tùng tìm được lang trung đó, ông ta quay người là cách xa ngôi tự miếu rách nát này.
Cuối cùng nghe thấy tiếng bước chân.
Vương Kỳ Chấn đứng lên.
Cửa mở rồi, Lục Nhị thái thái và Cố Tam thái thái, Lục Tĩnh lục tục đi vào.
Vương Kỳ Chấn mở to mắt.
Chuyện này là thế nào?
Lục Nhị thái thái cũng nhìn thấy đệ đệ, Cố Tam thái thái lập tức “ya” một tiếng.
Lục Tĩnh vô cùng ngạc nhiên nói: “Cữu cữu, người... sao... cũng ở đây.”
Vương Kỳ Chấn cũng bị doạ một trận, “Các người tới khi nào?”
Tăng nhân trong tự lại đưa họ tới cùng một gian phòng thiền với Vương Kỳ Chấn.
Đột nhiên gặp được người của Vương Gia, Cố Tam thái thái không cầm được cảm thấy có chút không tự tại, bà ấy lên trước hành lễ với Vương Kỳ Chấn, khi mùa hè con gái của Vương Kỳ Chấn là Vương Nguyên Ninh tới Cố Gia, bà ấy còn làm cho Nguyên Ninh canh ngân nhĩ ăn, hai nhà dù không coi là thông gia, nhưng quan hệ lại luôn không tồi. Nói cho cùng, đều là hoạ do Lang Hoa gây ra.
Vương Kỳ Chấn nhìn ra bên ngoài, phát hiện không có ai bên cạnh, càng hồ nghi, quay đầu nói với Cố Tam thái thái: “Nghe Tri Khách Tăng nói, nữ quyến của Cố Gia muốn tới dâng hương, không ngờ là tam thái thái.”
Cố Tam thái thái hiểu Vương Kỳ Chấn hỏi tới là Cố Lang Hoa, cười nói, “Đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432530/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.