Tay của Lang Hoa cũng nâng lên theo thanh đao đó, nàng nhìn người trước mặt, không hề động đậy.
Thanh đao đó kẹp gió thổi vào trong cổ áo nàng, khiến lông tơ của nàng dựng đứng hết lên, giọt máu trên đao vẩy rơi trên má nàng, nàng chỉ là yên lặng nhìn thẳng vào người đó, nhìn hắn ánh mắt từ băng lạnh biến thành trầm ngâm rồi dần dần tan đi, nàng lại trước sau như một.
Nàng còn chưa từng gặp người ngạo mạn như vậy.
Hắn ta giơ thanh đao trên tay lên chỉ là để chứng minh, còn có sức giết người, hắn dốc toàn lực còn có thể xông ra khỏi đây, cho nên hắn không hề chọn lựa, mà là đồng ý với lời nàng nói mà thôi.
Nàng dám đi lên trước, cũng là vì một ánh nhìn trong sạch trong con mắt đó, cứ coi như toàn là mệt mỏi và đau đớn, trong đôi mắt đó trước sau vẫn giữ một sự tỉnh táo, cho nên mới có thể ngay khi Tiêu Ấp đi vào, cả người hắn đều thả lỏng ra nhiều. Cho nên nàng có thể nói với hắn một loạt như thế.
“Triệu Linh.” Hắn mở miệng dùng lực nhả ra hai chữ, sau đó tay buông thõng xuống, đao thép “rầm” một tiếng rơi trên đất, khoé miệng mím ra một nụ cười nhàn nhạt, sau đó nhắm mắt ngất lịm đi trong cái nhìn chăm chú của nàng.
Tiêu ma ma thở phào, Tiêu Ấp cũng ngây ra đó.
Trong nhà thoáng chốc trở nên tĩnh lặng, trong đầu tất cả mọi người dường như đều đang lặp lại cảnh nguy hiểm vừa nãy.
Lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432524/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.