Lang Hoa sau khi làm ra vẻ suy nghĩ xong hạ quyết tâm, “Ta thích bánh bông lan ngươi làm, sau này ngươi hãy ở lại trong viện của ta đi!”
Tiêu ma ma hiển nhiên có chút kinh ngạc, vội hành lễ, “Nô tì chỉ là tạp vụ trong phòng bếp.”
Lang Hoa lắc lắc đầu, “Vậy cũng không vấn đề gì.”
A Mạt tìm Khương ma ma đến đây, nghe nói Lang Hoa muốn giữ lại người ở bên cạnh, Khương ma ma cũng không biết làm thế nào cả, ai cũng biết Lão thái thái chiều chuộng đại tiểu thư, nàng ta muốn ánh sao, lão thái thái tuyệt đối sẽ không đưa ánh trăng, càng huống hồ chỉ là một hạ nhân, chỉ đành đáp ứng, “Nô tì đi nói với Lão thái thái một tiếng.”
Lang Hoa cười nói giữ Tiêu ma ma lại, Tiêu ma ma lúc bắt đầu có chút thận trọng, nhưng rất nhanh liền thả lỏng ra, sống chung nhiều năm như vậy, Lang Hoa thập phần hiểu thói quen nói chuyện của Tiêu ma ma, hai người nói rồi nói, Lang Hoa luôn có cảm giác quay về quá khứ.
Đến lúc thắp đèn, Tiêu ma ma điều chỉnh lại ánh sáng của ngọn đèn dầu trong phòng, quay đầu nhìn Cố đại tiểu thư, nữ hài tử tám tuổi ngồi ngay ngắn trên giường, trên khuôn mặt nhỏ đó dường như che phủ một tầng ánh sáng, trong dung mạo non nớt lại lộ ra mấy phần vững vàng, không giống như một đứa trẻ nhỏ chỉ biết ồn ào ầm ĩ, bà ta nghe nói sống sót qua một trận bệnh nặng đều sẽ lớn lên rất nhiều, có lẽ Cố đại tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432515/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.