Tàu chậm thường có các trường hợp trốn vé. Nhiều thành phần rất cao tay trong vụ này, thấy bảo vệ đến soát vé, họ không lẩn vào nhà vệ sinh thì cũng chui xuống gầm ghế. Còn có trường hợp hai người mua chung một vé, một vé hai suất, lúc bảo vệ kiểm tra, một người ngồi im tại chỗ, người khác trốn sang khoang khác. Người đã được soát vé thường làm bộ muốn vào nhà vệ sinh rồi tuồn tờ vé cho người còn lại. Cứ như vậy, người không có vé liền trở thành có vé, nghênh ngang quay lại chỗ ngồi.
Những mánh chui vé kiểu này Vương Nhuệ được nghe từ các công nhân. Bọn họ rất hay trốn vé, kể đến là ai cũng sành sỏi ra mặt. Vương Nhuệ cũng từng có ý đồ chui vé, có lần anh chỉ mua một vé lên tàu, nhưng bảo vệ vừa đến kiểm tra, anh sợ mất hồn mất vía, không biết nên chạy vào nhà vệ sinh hay tót xuống gầm ghế trước mắt bàn dân thiên hạ.
Cuối cùng anh đề nghị mua vé bù, kết quả phải bỏ ra hai tệ, giác ngộ thấy được một mất mười, về sau không đời nào dám mạo hiểm vậy nữa.
Bảo vệ áp giải mấy vị anh hùng trốn vé bị mắc lưới, liếc thấy Vương Nhuệ, cho rằng khách đứng ở khoang pha chế này có vẻ khả nghi, liền thét lên: “Vé của đồng chí đâu?”
Vương Nhuệ lục vé trong túi áo khoác, anh nhớ sau khi soát vé đã nhét vào đó. Nhưng moi mãi vẫn không thấy tung tích tấm vé đó đâu, anh lại lục đến túi quần, túi quần cũng rỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-duoi-anh-trang/2674947/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.